Hôm nay, Đại tướng Võ Nguyên giáp đã yên nghỉ trong lòng đất
quê hương. Chúng ta sau những ngày tang lễ buồn trở lại đời thường bận rộn với bao
nỗi lo toan. Mấy tuần qua không có thơ đăng blog phục vụ bạn đọc. Hôm nay mở google thấy xuất hiện lời chúc mừng sinh nhật blogE của lớp chuyên toán HH72-75, có cả bánh và nến nữa, chợt
nhớ ra quê mình đang mùa gặt, tìm lại bài thơ năm ngoái chưa công bố đăng lên
để các bạn cùng thưởng thức nhé (NCT).
NHỚ MÙA GẶT TUỔI THƠ
Nhâm nhi hạt cốm thơm nếp mới
Biết quê mình mùa gặt đang vui
Gió mang tới hương đồng vời vợi
Có mùi rơm mới thoảng đâu đây!
Chợt ùa về năm tháng tuổi thơ ngây
Bàn chân nhỏ len giữa hàng gốc rạ
Liềm thoăn thoắt đua nhịp đời hối hả
Mồ hôi tuôn muối đọng trắng lưng ai?
Những bờ vùng lấp lánh sương mai
Ta chộp vội con cào cào ướt cánh
Tia nắng sớm như ước mơ mỏng mảnh
Cơn gió về xao xuyến lúa mênh mang…
Con đường quê phủ kín rơm vàng
Cứ níu chặt bước chân người lạ
Mùi muỗm nướng, chao ôi thơm ngậy quá!
Nước miếng trào theo khói bếp chiều hôm...
Bao năm rồi quen sống giữa phố đông
Hương cốm mới gợi nhớ về mùa gặt
Tâm hồn lại ngân lên khúc hát
Mơ được về quê đi gặt tuổi thơ…
(NCT-
11/2012)
Mùi muỗm nướng chao ôi, thơm ngậy quá! Chẹp... chẹp... thèm quá. Lâu lắm rồi mình không được ăn muỗm. Sao người ta không biết nuôi muỗm mà chế biến món đặc sản nhỉ? Chắc chắn sẽ rất đắt.
Trả lờiXóaMuồm muỗm nướng là ngon nhất, rồi đến dế mèn, bọ xít cũng được. Không biết ở hưng Yên gọi cào cào là con nhọn đầu hay bằng đầu. Quê tôi gọi con bằng đầu là châu chấu ăn ngon. Còn con nhọn đầu là cào cào thì không ăn được, chỉ để làm bài dỗ trẻ con
Trả lờiXóa"Cào cào giã gạo cho nhanh
Tao may áo đỏ áo xanh cho mày"
TĐP
Em cũng thích được đi gặt lúa, được ăn Muồm muỗm nướng thơm ngậy, ngửi mùi khói rơm và ngắm khói rơm lúc lam chiều...
Trả lờiXóa(Hoa Quỳnh)
Ở HN mùa gặt cũng đầy khói rơm, toét cả mắt, mà người ta gọi là mù quang hóa
Trả lờiXóaĐọc thơ xong NHỚ MÙA GẶT TUỔI THƠ muốn quay lại tuổi thơ của miền quê yêu dấu.
Trả lờiXóaTuổi thơ ở Hà nội của lũ trẻ hiện nay thật là nhạt nhẽo và ít kỷ niệm đáng để nhớ trong cuộc đời.
Đồng hương Bắc Giang với tôi có một nhà thơ nữ viết thơ về cảnh quê rất hay, đó là Anh Thơ (1921-2005). Đây là bài về cảnh thu quê:
Trả lờiXóaSang thu
Gió may nổi bờ tre buồn xao xác!
Trên ao bèo tàn lụi nước trong mây;
Hoa mướp rụng từng đóa vàng rải rác
Lũ chuồn chuồn nhớ nắng ngẩn ngơ bay.
Trên đê cỏ dật diều sa đứt sợi,
Gã mục đồng chán nản lắng tai nghe
Trong thôn xóm hóa vàng nghi ngút khói
Gió vang âm tiếng trống cúng ra hè.
Bên bến nước đò ngang chưa ghé tới,
Khói lam chiều đã thoảng tiếng chuông vương.
Bọn chờ thuyền nhìn nhau đang sợ tối
Bỗng rùng mình như cảm thấy hơi sương.
Một bài thơ nữa về mùa thu của Anh Thơ
Trả lờiXóaChiều thu
Mây sầm lại trên ao đầy khói lướt
Bụi chuối vàng run đón gió bay qua.
Tiếng dế kêu rì rào bên rãnh nước
Nhịp chuông chiều văng vẳng mái chùa xa.
Ngoài ngõ lội, ông già lần bước gậy
Thăm đồng về lo lắng nước không vơi.
Trong bếp ướt mẹ cu ngồi sàng sẩy
Mắt băn khoăn thỉnh thoảng ngước trông trời..
Trên đê gió, mục đồng từng gã một
Dắt dây trâu lơ đãng bước, quên đùa.
Trong khi ấy hai bên đồng ễnh ộp
Vang trời chiều đưa những tiếng kêu mưa.
Anh Thơ (1921-2005), Bắc Giang
Đêm thu
Trả lờiXóaAnh Thơ (1921-2005), Bắc Giang
Mưa tầm tã dưới trời đen tựa mực,
Những chòm tre trĩu nước đứng im buồn
Bỗng xa xa vẳng đưa hồi ốc rúc
Lũ chó lười uể oải sủa mưa suông.
Trong nhà tối bà già co kín chiếu
Ôm cháu thơ mỏi mệt ngủ quên trời.
Ngoài điếm sáng anh tuần ngừng hút điếu
Nghe nơi nào tiếng trống hộ đê sôi.
Trong lúc ấy đồng mênh mông trắng nước
Có một vài đốm lửa rỡn ma trơi.
Đó là những ánh lòe trong bó đuốc
Của các người bắt ếch dưới mưa rơi.
Đúng là quê mình đang gặt nhưng bà con quê mình năm nay buồn lắm. Lúa gặt về chỉ rơm mà không có thóc.
Trả lờiXóaỞ quê cháu cũng đang bước vào mùa gặt, có rất nhiều cào cào, châu chấu...thỉng thoảng cháu có tranh luận với người lớn về vấn đề gì đó thì được nghe câu "châu chấu mà đòi đá voi".
Trả lờiXóa(Cháu HT).
"Bao năm rồi quen sống giữa phố đông
Trả lờiXóaHương cốm mới gợi nhớ về mùa gặt
Tâm hồn lại ngân lên khúc hát
Mơ được về quê đi gặt tuổi thơ...".
Hay!