Ngày
Hải Yến học Đại học và là thành viên Câu lạc bộ thơ mà anh Hoàng Thế Sinh làm
Chủ nhiệm, em cũng có được một số bài thơ. Thơ của em, dẫu không đem đi đăng
báo hay dự thi đạt giải như văn của anh HTS, anh NXH; dẫu không nổi "tiếng
trong và ngoài nước" nhờ blog E như thơ anh NCT, thì thời đó, thơ em cũng
nổi tiếng cấp ... lớp. Rất nhiều bạn cùng lớp Đại học của em, cứ mỗi khi họp
lớp, lại đọc những câu thơ của em thời ấy. Em nghĩ, một người như em, đến
"lều thơ" cũng chẳng được công nhận, nói gì đến mơ thành "nhà
thơ", mà có được mấy câu thơ sống trong lòng bạn bè như thế, âu cũng là
một niềm hạnh phúc mấy ai có được!
Một
trong những bài thơ của em mà bạn bè còn nhớ, là bài thơ một vần. Em cũng không
chắc nó có phải là thơ không, hay là mấy câu vè? Nhưng em cứ cho rằng nó là
thơ: Cái một vần ấy, cũng là một cách tu từ.