21 tháng 6, 2013

Thơ một vần

Ngày Hải Yến học Đại học và là thành viên Câu lạc bộ thơ mà anh Hoàng Thế Sinh làm Chủ nhiệm, em cũng có được một số bài thơ. Thơ của em, dẫu không đem đi đăng báo hay dự thi đạt giải như văn của anh HTS, anh NXH; dẫu không nổi "tiếng trong và ngoài nước" nhờ blog E như thơ anh NCT, thì thời đó, thơ em cũng nổi tiếng cấp ... lớp. Rất nhiều bạn cùng lớp Đại học của em, cứ mỗi khi họp lớp, lại đọc những câu thơ của em thời ấy. Em nghĩ, một người như em, đến "lều thơ" cũng chẳng được công nhận, nói gì đến mơ thành "nhà thơ", mà có được mấy câu thơ sống trong lòng bạn bè như thế, âu cũng là một niềm hạnh phúc mấy ai có được!
Một trong những bài thơ của em mà bạn bè còn nhớ, là bài thơ một vần. Em cũng không chắc nó có phải là thơ không, hay là mấy câu vè? Nhưng em cứ cho rằng nó là thơ: Cái một vần ấy, cũng là một cách tu từ.

Báo Việt bí tin quá hay sao mà phải nhặt cả tin này?

Sáng nay vào mạng xem  các báo chào mừng ngày Nhà báo Việt Nam thế nào, thấy Báo Thanh niên  online đăng tin này, chụp lại để bạn đọc biết. Chúng ta cùng trao đổi xem sao. Hành động thiết thực quá! Chào mừng ngày báo chí cách mạng bằng việc khám phụ khoa miễn phí cho nữ phóng viên và vợ nam phóng viên. Chắc Bệnh viện Hoàn Mỹ Cửu Long dự báo đây là đối tượng thường xuyên tiếp xúc với tệ nạn hoặc chịu hậu quả từ tệ nạn xã hội chăng? (BBT)

Tờ báo ngày 20/6/1902- Nông cổ mím đàm

Đây là tờ báo ra đời đúng 111 năm
Có mấy lưu ý sau khi đọc và xem xét tờ báo này:

Trần Dần và Tố Hữu (Lại suy ngẫm về Thơ)


Tôi nghĩ - chẳng biết có quá không- những người thuộc thế hệ trước như Trần Dần, Hoàng Cầm, Văn Cao, Phạm Duy, Hữu Loan, Quang Dũng, v.v… tài quá. Những câu chữ có thể nói là xuất hồn, những nốt nhạc tuyệt vời mà tôi nghĩ văn học ta rất khó có một thế hệ sáng tạo như thế. Tôi vẫn nghĩ mãi không hiểu mấy ông cụ ấy lấy đâu toàn những câu chữ độc đáo mà người phàm như tôi không thể nào nghĩ ra! Tôi “ganh tị” với các cụ (vì các cụ lấy hết chữ nghĩa rồi)!
Làm thơ rất khó bởi vì ý tưởng chỉ cô đọng trong một vài chữ. Tôi xem mỗi câu thơ cũng là một công thức toán học. Công thức toán phải đẹp thì mới “sống lâu”. Tương tự, một vần thơ phải đẹp về ý tưởng và từ ngữ thì mới có khả năng lưu truyền lâu dài. Thơ Trần Dần là một trong những thể loại này.
Nhưng rất tiếc là nhà thơ trải qua một thời lao đao cho đến ngày chết. Những câu chuyện về Trần Dần và Tố Hữu thì tôi nghe và đọc cũng nhiều, nhưng chẳng biết hư thực ra sao. Thì đây bài này cũng có thể xem là một loại lưu truyền như thế … (BBT).

19 tháng 6, 2013

Nghề báo, chơi với hổ

(Nguyễn Xuân Hưng)
1.    Lưu lạc vào nghề báo
Nhân dịp 21/6 và nhân dịp Ngô Công Thành kể chuyện đời làm báo, tôi bất ngờ thấy “ngứa nghề”, cũng té nước theo mưa, dốc mấy điều tâm sự.
Năm 1996, tôi chấm dứt học 2 năm Đại học Kinh tế ở Hà Nội, (tốt nghiệp bằng đại học thứ 2) do Bộ Công nghiệp nhẹ cử đi, theo đợt chuẩn hóa cán bộ, chỉ có cán bộ cấp Phân xưởng, phòng ban dưới 40 mới phải (hoặc được) đi. Tôi là Phó quản đốc phân xưởng Thủy tinh của Nhà máy Thủy tinh, phân xưởng khi đó có hơn 200 công nhân. Học xong rồi, thì tôi có ý định không về nhà máy cũ nữa, mà quyết ở lại Hà Nội.
Vấn đề là chuyển đi làm gì, ở đâu trong thời buổi nhá nhem vừa đổi mới, vừa bao cấp ấy. Bạn bè ở Hà Nội thì vẫn dang dở, chưa có ai có thể giúp chuyển được. Khi đó Ngô Công Thành đang là Biên tập viên của Báo Việt Nam Đầu tư nước ngoài xui tôi chuyển sang làm báo như anh ta, làm tạm, rồi tìm cách xin việc kỹ sư sau. Đang bàn bạc, thì vừa may Báo Đầu tư khi đó tuyển phóng viên. Ngô Công Thành buồn bã báo tin, dù anh có ông anh quan chức nhưng không thể chạy tắt ngang được, mà phải chơi tay bo, thi cử đàng hoàng. Vấn đề là tôi thi với toàn bọn trẻ, thì liệu có ăn thua gì không, mà trượt thì cũng dơ mặt. Tôi và Thành bàn bạc một buổi, rồi hạ quyết tâm cứ thi, rồi tính sau.

TÔI ĐÃ TỪNG LÀ NHÀ BÁO THỰC THỤ

Ngô Công Thành                                                                    
Quanh đi quẩn lại đã sắp đến ngày 21/6 – ngày nhà báo Việt Nam. Giờ thì chẳng có ai còn nhớ đến nhà báo NCT nữa rồi. Cái nghề báo nó bạc bẽo thế!
Hai mươi năm trước, tôi đã háo hức vô cùng khi được nhận vào làm ở Báo Đầu tư (lúc ấy có tên là báo Việt Nam Đầu tư nước ngoài). Ngày ấy tôi đang là kĩ sư ở Nhà máy Dụng cụ số 1 Hà Nội. Thời điểm ngành cơ khí bắt đầu xuống dốc, công việc cạn dần, đồng lương chết đói. Các kĩ sư đa phần đều phải kiếm thêm việc làm ngoài, không thì cứ ngồi “rung cu” ở nhà máy.

18 tháng 6, 2013

Chuẩn bị xuất bản tập thơ 'Khoảng trời yêu" của Ngô Công Thành

Bìa thiết kế
Ngô Công Thành cho in tập thơ "Khoảng trời yêu", gồm các bài thơ về tình yêu. Sáng ngày 18/6, Tác giả Ngô Công Thành đã đến làm việc về thủ tục in ấn, xin phép. Tập thơ sẽ do Nhà xuất bản Hội Nhà văn ấn hành.
Trong tập thơ này, có những bài về kỷ niệm ngày xưa, thơ tặng người tình cũ, tặng vợ và có bài tặng cả những bạn đọc của Blog E như Hải Yến, N22... Đặc biệt, phần cuối sách, có trích chọn lọc những đoạn bình thơ (với một số bài đã đăng Blog) của các bạn đọc Blog E như thichdoctho, Hải Yến, N22... vân vân
Ngô Công Thành làm việc tại Hội Nhà văn
Thân báo cho bạn đọc của blog E. Chúng ta sẽ chia sẻ "Khoảng trời yêu" với nhà thơ Ngô Công Thành.
Nhà thơ Lê Phúc Thắng có in thơ thì đăng ký luôn để Nhà văn Nguyễn Xuân Hưng xin giấy phép Nhà xuất bản Hội Nhà văn luôn cùng đợt này.


16 tháng 6, 2013

Thơ tình tháng Sáu (bài 3)

Có một cô chuyên viên trẻ mơ mộng mới vào công tác ở cơ quan tôi, cũng là một bạn đọc thường xuyên của blogE. Cô thông minh, học giỏi, đẹp gái, lại là con một nên được chiều chuộng từ bé. Người yêu cô cũng là một công chức đi học ở Mỹ về đang công tác tại Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Hai người yêu nhau thắm thiết, đã ra mắt bố mẹ hai bên, nhưng không hiểu sao họ cứ giận dỗi nhau suốt. Một lần ngồi tán gẫu chuyện vui yêu đương với các bạn trẻ, tôi đọc thơ tình làm cô gái thích. Cô nhờ tôi viết một bài thơ diễn tả tâm trạng của cô đăng lên blogE để người yêu cô đọc, hiểu và thông cảm với cô. Tôi đã nhận lời, coi đây là một hợp đồng từ thiện để cứu vớt một tình yêu khỏi bị chết đuối trong cái ao tù dỗi hờn. Tôi đóng vai nhân vật nữ biểu lộ tâm trạng và tình cảm của mình, không hiểu đã đúng chưa? các bạn nữ hãy góp ý cho bài thơ này nhé (NCT)