Gần đây có một số đồng nghiệp và người quen thấy tôi đăng thơ trên blog E thường tâm sự với tôi về tình yêu của họ và đố tôi viết được những bài thơ về chủ đề họ quan tâm. Ví dụ, có anh bạn gợi ý nên đặt tên tập thơ tình đầu tiên là 'Khoảng trời yêu' và kể câu chuyện tình của anh ấy cho tôi có tư liệu viết bài thơ cùng tên. Có một cậu chuyên viên trẻ cùng cơ quan, trước đây yêu một cô sinh nhật vào ngày 1 hay 2 tháng sáu gì đó, cứ nằn nì: chú viết giúp cháu bài thơ tặng người yêu cũ, trong đó có từ "Tháng Sáu". Có cô gái trẻ hay dỗi hờn muốn có bài thơ giải thích với người yêu về cái sự hay dỗi hờn của mình...Viết thơ kể chuyện của mình mãi cũng thấy nhàm chán, tôi thử chuyển sang viết thơ theo "đơn đặt hàng" xem thế nào. Tất nhiên không phải đơn đặt hàng nào cũng sản xuất ra thơ được, vì nó còn phụ thuộc vào cảm xúc và sự hưng phấn của "thợ thơ". Tháng 6 tôi đã có 5 hợp đồng sản xuất thơ rồi. Dưới đây là bài đầu tiên viết theo đơn đặt hàng. Hy vọng được bạn đọc quan tâm góp ý. Bạn nào thấy được và có nhu cầu thì cứ đặt hàng, tôi sẽ cố gắng đáp ứng. Năm bạn đặt hàng đầu tiên được tôi khuyến mại mỗi bạn một bản nhạc không lời (NCT)
Blog của tất cả những thành viên đã từng học Lớp Chuyên toán Hải Hưng, Cấp 3 Hưng Yên 1972-1975
1 tháng 6, 2013
Một phút thư giãn tháng 6
Giữa cái nóng nực của mùa hè mà được ngụp lặn giữa dòng sông quê hương trong xanh mới thấy sự vô tư nó mát lành, nó đáng giá thế nào. Giữa lúc tâm thần bất ổn, trong người thấy bức xúc trước bao chuyện ngang trái ở đời, tìm được một chốn để xả stress, cho con người thư thái, mới thấy giá trị của các câu chuyện cười mà bao thế hệ nối nhau sáng tạo ra. Tôi đã gặp và trao đổi với anh Trần Quang, nhờ anh giúp BBT duy trì chuyên mục này lâu dài để mỗi sáng bạn đọc bước vào ngày làm việc mới của mình bằng tiếng cười thật sảng khoái. Trần Quang đề nghị tôi phải có bài dẫn cho chuyên mục này vào đầu kỳ và mong muốn có nhiều bạn khác cùng tham gia CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC. Hôm nay ngày 1/6, tôi xin mở đầu Phút thư giãn tháng 6 bằng một câu chuyện vui nhưng không tục nhé. (NCT)
31 tháng 5, 2013
Vì sao tôi cúng Phật.
Bài của Lê Phúc Thắng khiến tôi nhớ lại một khoảng thời gian lao vào nghiên cứu Phật giáo. Bài này tôi viết khoảng cuối 2007, đã đăng Tạp chí Nghiên cứu Phật học, ở mục trao đổi với Phật tử đại chúng. Hiện nay vẫn còn trên mạng ở Blog cá nhân cũ (Link TẠI ĐÂY) ghi rõ ngày đưa lên blog là 10/8/2008 (hồi mới có blog, tôi thử làm blog đó, rồi bỏ không dùng nữa). Đây cũng có thể là một bài thu hoạch (rất tóm tắt) sau khi học giáo lý Phật pháp, diễn tả bằng văn ngôn. Có thể các bạn đọc cũng có ích nếu muốn tìm hiểu về Phật pháp...
Vì sao tôi cúng Phật
Tôi năm nay đã gần cái tuổi “tri thiên mệnh”, ba chục năm cống hiến cho cách mạng, làm cán bộ nhà nước, đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, gần đây tôi bắt đầu tiếp xúc với đạo Phật, tôi bắt đầu đi chùa cúng Phật, nghe kinh các nhà sư tụng, tôi “ngộ” ra mấy điều:
Sách mới: Bỏ trốn đợi mặt trời.
Tôi (NXH) ra sách mới. Tập truyện ngắn "Bỏ trốn đợi mặt trời". Sách mới nộp lưu chiểu tháng Năm, nhưng các sạp sách không thấy có nữa. Tôi có nhã ý tặng sách bạn văn. Các bạn lớp E gặp thì dĩ nhiên ok rồi, nhưng tôi muốn tặng N22, thichdoctho, Mai Hương, Hoài Thu, Hải Yến, Trần Quang, nếu các bạn cũng có nhã hứng đọc sách tôi, thì cho tên và địa chỉ để tôi gửi tặng. Hoặc để tin nhắn trong hộp thư nguyenxuanhung04@yahoo.com; Tôi coi cử chỉ này là tôi đóng góp cho blog E. Tiền của không có, thì có công và hiện vật đóng góp thôi nhé.
Kính báo.
Kính báo.
30 tháng 5, 2013
Một chủ đề mới cần sự hưởng ứng của mọi người
Trong cuộc đời, con người chúng ta khó mà thoát khỏi sự tham, sân, si. Chính chúng là nguyên nhân dẫn đến sự ganh ghét, đố kị, tàn sát lẫn nhau. Trong khi dạy cho con người biết tham sân si là nguyên nhân của cuộc sống đau khổ, cần phải tiêu trừ,
Phật cũng nói cho chúng ta biết, có ba pháp vô tham, vô sân, vô si là những yếu
tố tâm lý cần nên phát triển để xây dựng cuộc sống an lành. Tôi có quen một người bạn đã học cách tu tập để thoát khổ. Đây là câu chuyện người đó kể lại về buổi đầu tiên tiếp cận với người nhà Phật, xin giới thiệu với các bạn để chúng ta cùng suy ngẫm. Theo tôi, đây cũng là chủ để nên mở ra trong định hướng phát triển Blog E thời gian tới (LPT)
28 tháng 5, 2013
Chuyện vui thời Liên Xô
Liên Xô chỉ còn là cái tên âm vang trong quá khứ. Nhưng một thời cái tên ấy là ký ức của một thế hệ. Người Nga cũng có máu khôi hài, giống như người Việt, dù cho sống trong thời buổi khó khăn thế nào. Đọc truyện vui của người Nga, thấy lại một thời...
1. Thiếu tiền đi Nhà nghỉ
Một đôi nam nữ đến gặp bác sĩ tư vấn tình dục.
Thưa bác sĩ, chúng tôi lấy nhau đã hai năm, quan hệ tình dục bình thường mà không hiểu tại sao chưa có con?
Bác sĩ hỏi: các bạn đã tham gia khoá học dành cho những người chuẩn bị lập gia đình không?
Đáp: có, chúng tôi đã tham gia khoá học này
Hỏi: thế anh chị có làm đúng như chỉ dẫn không?
Đáp: có, chúng tôi làm đúng như chỉ dẫn. Hay là chúng tôi sẽ làm, bác sĩ xem xem chúng tôi có làm đúng không?
1. Thiếu tiền đi Nhà nghỉ
Một đôi nam nữ đến gặp bác sĩ tư vấn tình dục.
Thưa bác sĩ, chúng tôi lấy nhau đã hai năm, quan hệ tình dục bình thường mà không hiểu tại sao chưa có con?
Bác sĩ hỏi: các bạn đã tham gia khoá học dành cho những người chuẩn bị lập gia đình không?
Đáp: có, chúng tôi đã tham gia khoá học này
Hỏi: thế anh chị có làm đúng như chỉ dẫn không?
Đáp: có, chúng tôi làm đúng như chỉ dẫn. Hay là chúng tôi sẽ làm, bác sĩ xem xem chúng tôi có làm đúng không?
200 ngày blog E
Hôm qua, mở blog ra, tôi mới
giật mình tự tính, hình như gần đến mốc 200 ngày blog E.
Tính từ 15/10/2012 đến 30 hoặc 31/5 là vừa tròn 200 ngày blog này
lên mạng.
Qua 200 ngày, blog phát triển
ngoài dự tính của những người chủ trương xây dựng nó. Qua diễn đàn này, chúng
ta tự “kết nạp” vào cộng đồng nhỏ bé của bạn bè lớp E những người bạn mới.
Những N22, thichdoctho, Hải Yến, Mai Hương, Hoài Thu, Trần Quang, N16… vân vân,
đã làm trang blog sinh động hẳn lên.
27 tháng 5, 2013
Bữa cơm trên nhà sàn ở Mường Lai
Tối
hôm trước, VKH đã dặn chúng tôi không được ăn sáng để thưởng thức bữa ăn nhẹ
của một gia đình người Tày cách trung tâm huyện Lục Yên 15 km (riêng NXH đãng
trí, sáng sớm đã ra chợ làm một nắm xôi rồi). Sau khi đi thăm mấy cửa hàng đá
quý, chúng tôi lên xe chạy tới Mường Lai. Hình như ở vùng đồng bào dân tộc Thái
– Tày, cứ Mường là biểu thị cánh đồng thì phải, vì Mường Lai cũng là một thung
lũng có cánh đồng rộng nhất huyện Lục Yên (tất nhiên là không thể rộng như cánh
đồng Mường Lò). Đây từng là một vùng căn cứ địa cách mạng trước có tên là Cổ
Văn.
Đón tiếp chúng tôi là anh Hứa Văn Tơ, chủ nhà, Bí thư chi bộ thôn và vợ là
chị Vóc. Anh Tơ năm nay 59 tuổi nhưng vẫn trẻ trung lắm. Anh chị có 5 con,
hai trai và ba gái, đều đã có gia đình.
Bước
lên cầu thang vào nhà sàn đã thấy khoan khoái vô cùng, không biết do sự tiếp
đón thân tình của chủ nhà, do những bức ảnh lớn chụp cô dâu chú rể mặc trang phục
dân tộc thật đẹp, hay do cái cảm giác giống như mình được sống trong nhà sàn
của bác Hồ vậy: cửa số mở ra 4 phía hoa lá xanh tươi. Những lá cây lớn như những
bàn tay màu xanh mềm mại vẫy nhẹ, vươn tới tận cửa sổ. Không khí thật trong
lành. Một lần nữa trong đời tôi lại được cảm nhận màu xanh của nắng đầy thi vị.
26 tháng 5, 2013
Thăm bạn lớp E ở Chí Linh
Ngày 25/5/2013, nhân đi công tác Quảng Ninh, tôi (NXH) có ghé thăm nhà hai bạn Tạ Hữu Gay và Nguyễn Văn Diện. Nhà Gay ở Phả Lại, Diện ở Sao Đỏ đều thuộc huyện Chí Linh, Hải Dương.
Tạ Hữu Gay đã qua đợt điều trị thứ 10 sau phẫu thuật, đã phục hồi sức khỏe, đi làm bình thường. Còn 2 đợt nữa. Nhà thơ Tạ Hữu Gay vừa xuất bản tập thơ "Đôi điều", đã vui vẻ ký tặng sách, gửi cho tôi mang về chuyển đến một số bạn. Còn một số nữa chưa gửi tặng sách, là vì Nhà thơ muốn gặp trực tiếp...
Sau đó, tôi đã đến thăm nhà Nguyễn Văn Diện. Song, thày Diện đang ở Đại học Sao Đỏ, vì đang có Hội giảng. Chỉ có phu nhân Nguyễn Văn Diện và con trai tiếp khách.
Xin chiêm ngưỡng mấy tấm ảnh chụp bằng máy điện thoại
Tạ Hữu Gay đã qua đợt điều trị thứ 10 sau phẫu thuật, đã phục hồi sức khỏe, đi làm bình thường. Còn 2 đợt nữa. Nhà thơ Tạ Hữu Gay vừa xuất bản tập thơ "Đôi điều", đã vui vẻ ký tặng sách, gửi cho tôi mang về chuyển đến một số bạn. Còn một số nữa chưa gửi tặng sách, là vì Nhà thơ muốn gặp trực tiếp...
Sau đó, tôi đã đến thăm nhà Nguyễn Văn Diện. Song, thày Diện đang ở Đại học Sao Đỏ, vì đang có Hội giảng. Chỉ có phu nhân Nguyễn Văn Diện và con trai tiếp khách.
Xin chiêm ngưỡng mấy tấm ảnh chụp bằng máy điện thoại
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)