22 tháng 12, 2012

Sự thật của bài thơ “ Thị xã màu xanh”

Tôi tình cờ biết Ba cô nữ sinh ấy trong chuyến về Giỗ tổ năm ấy. Thắp hương kính cẩn  Đền Thượng, Đền Trung, Đền Hạ, Đền Giếng thì đã quá trưa.  Tôi gặp nhóm sinh viên Trường 10+3  Phú Thọ trên sườn đồi và vẫn nhớ mãi nửa chiếc bánh mì các em chia cho chúng tôi cùng lời hẹn hò gặp lại.
 5 tháng sau, trong chuyến đi Ấm Thượng, Yên Bái thăm Bách, Tôi quyết định cùng NCT ghé thăm các Em như lời đã hẹn. Sự nhiệt tình và ân cần của các Em như NCT đã kể. Về đến đơn vị mấy ngày sau cả hai đứa vẫn vấn vương cái tình của các em, cái tình của các cô gái Phú Thọ, Tôi đặt bài với NCT từng em phải xuất hiên trong bài thơ của bạn.
Cả 5 người đều có trong bài thơ ấy, NCT tự sự thì quá rõ , tôi cũng chỉ thoáng qua và  3 em cũng vậy.

Hai câu chuyện kỷ niệm sâu sắc

 Các bạn lớp E vui thật, không ngờ U50 mà vẫn hóm hỉnh quá. Nhớ về lớp và các bạn, tôi kể 2 mẩu chuyện về lớp ngày x­a nhé.
1-      Sau hiệp định Pari về chấm dứt chiến tranh của Mỹ tại VN, lớp ta không học ở Bảo Châu nữa mà về học ở cấp 3 Âp Dâu (HY), bếp ăn tập thể của lớp đặt tại nhà bác ánh (Ph­ường Hiến Nam) bây giờ. Cả lớp đ­ợc trọ ở gần đó.Sang năm cuối để tập trung cho việc học tập cuối khóa, lớp chuyển về trọ gần khu Chợ Gạo và giải tán bếp ăn tập thể. Trư­ớc khi chia tay, bác cấp d­ưỡng tổ chức ăn t­ươi với mấy đôi vịt. Bác nhờ mấy chàng trai cát tiết vịt hộ, ai cũng xung phong thể hiện. Nh­ng kết cục khi cắt chẳng con vịt nào chết, lúc nhúng n­ớc sôi để vặt lông,  vịt còn chạy tán loạn trên sân. Thế mới biết cắt tiết vịt còn khó hơn làm toán và làm thơ. Đến tận bây giờ tôi cắt tiết vịt vẫn không chết! Chuyện đã gần 40 năm mà tôi thấy vẫn vui như­ thuở nào vây.

2-      Một hôm tan buổi học , thày Thiện dạy TDTT của tr­ường nhờ lớp chuyển hộ tài sản th­ư viện tr­ờng đến phòng khác. Thời ấy sách tham khảo phục vụ học tập, nhất là môn Toán rất hiếm, không sẵn có và dễ mua như­ bây giờ. Vào thư­ viện mọi ng­ười đến hoa mắt vì có nhiều cuốn bổ ích quá, lúc ra khỏi phòng, tôi và chắc còn nhiều bạn nữa tiện thể bỏ mấy cuốn vào cặp rồi thản nhiên ra cổng, chắc mẩm thày Thiện không biết được. Mọi ngư­ời chư­a ra khỏi cổng thì thày Thiện gọi tập trung và yêu cầu kiểm tra cặp tất cả. Chuyện gì đến đã đến, cả nhóm bị phê bình và nộp trả lại sách cho th­ư viện, trong đó có cuốn toán chọn lọc cấp III mà tôi mê nhất. Ai cũng lo sẽ bị thày Toán kỷ luật. Các bạn còn nhớ không, thày chủ nhiệm của chúng mình không kỷ luật mà nói rằng: Ăn cắp là có tội như­ng ăn cắp trí thức thì không có tội, sách thư­ viện để dùng chung, ai chót lấy thì tự giác nộp lại cho nhà tr­ờng. Cả lớp đ­ược một bài học thấm thía. Kỷ niệm ấy còn nhớ mãi đến hôm nay các bạn ạ! (VKH)

chuc mung THG co tho hay

nhân đọc thơTHG xin chúc mừng ông đã vượt qua bệnh tật và có thơ đăng. Nhớ đến Gay ngày xưa, tôi xin kể chuyện vui giữa tôi và Gay mà nhiều bạn trong lớp có thể không biết.
    Vào dip trung tuần tháng 5/1975 khi tôi cùng các bạn ôn thi tốt nghiệp lại đúng lúc tin chiến thắng miền Nam dồn dập báo về. Dân học chuyên thường không quan tâm nhiều đến việc thi tốt nghiệp mà chỉ tập trung cho kỳ thi đại học. Vì thế ngại ôn các môn lý thuyết. Hàng ngày chỉ chờ mua báo QDND xem tin chiến thắng.
Trong lúc đọc báo, tôi và G thách đố nhau thi vật, chuyện hơi lạ vì hồi đó tôi và G thuộc dạng bé còi nhất nhì trong lớp. Được ông Ổn khuyến khích và làm trọng tài, chúng tôi quyết đấu và tôi tin tưởng sẽ thắng G. Trong lúc căng thẳng phân thắng thua thì bất ngờ tôi bị trượt chân do sàn hè phía sau nhà lớp học có rêu. Tôi bị ngã ngựa và toàn thân G đè lên, đầu G đập vào vai tôi. Kết quả tôi thua cuộc và còn chịu chấn thương trật xương quai xanh vai trái. Vì sắp đến ngày thi nên tôi không đi điều trị, khi thi xong về quê không nám lại được, thế là tôi mang tật đến hôm nay. Người còm yếu lại ít cân, vai đau nên khám lính cũng loại, không học các nghề nặng nhọc được, tôi chọn nghề cắp cặp vì không phải đeo vác nặng cho đến tận bây giờ, mọi lúc thay đổi thời tiết vẫn đau nhứ. Kỷ niệm đó tôi không quên được mỗi khi nhắc đến G. Và cũng vì thế nên ông G chọn nghề bác sĩ để có dịp chữa cho tôi. Nhưng muộn quá rồi, để thành tật cho nhớ lâu vậy

      *Tin ve gia canh cua toi hien nay:  mot vo, 3 con ; co 2trai (1Dhoc TC cong tac o KBNN huyen Kim Thanh-HD;  1 cu nhan QTKD cong tac HP, 1 con gai la CN may tai HD- Co 1 chau noi, 1 chau ngoai)
 
     *Nhan dip 40 nam ngay nhap lop E, 40 nam chien thang B52-HN, 68 nam ngay QDND, kinh chuc cac ban dong nien, dong hoc va cac si quan, cac cuu binh cua lopE manh khoe, hp va thanh dat!

Tin thêm về Tạ Hữu Gay, kêu gọi chia sẻ thông tin về con cái

Tạ Hữu Gay đang điều trị hóa chất tại Viện 108, đã qua mấy đợt điều trị rồi. Mọi việc đều bình thường, triển vọng rất tốt. Tạ Hữu Gay có tin mừng là con gái mới ra trường đã được tuyển vào Ngân hàng Nông nghiệp chi nhánh Chí Linh. Trong tình hình ngành ngân hàng khủng hoảng, nhân lực thừa, mà thi tuyển được vào một Ngân hàng như vậy là rất đáng mừng. Chúc mừng Tạ Hữu Gay đúng ý nguyện là có 1 con làm việc ở Hà Nội, 1 con làm việc ở Chí Linh.
Do câu chuyện với Tạ Hữu Gay, tôi nảy ra ý định kêu gọi tất cả các thành viên CT Hải Hưng chia sẻ thông tin về con cái (những gì có thể công khai được), cả tin mừng (làm việc, đỗ đạt, lấy vợ lấy chồng) và những tin không vui (thất nghiệp, thi trượt, ốm đau... vân vân)
Ông Bảo Sinh viết: Con ta không phải của ta/ Nỗi đau của nó mới là của ta. Thế thì tạm coi niềm vui của nó cũng coi như của ta vậy. Ông ta cũng nói: Tiền ta không phải của ta/ Tiền ta rồi cũng sẽ là của con.
Hy vọng sự chia sẻ thông tin kịp thời sẽ giúp chúng ta nhiều nghị lực, hoặc từ đó có phương án tốt hơn cho các việc tiếp theo...
(BLL)

20 tháng 12, 2012

Thơ Vũ Đình Tiến: BÊN DÒNG SÔNG TRANH

Về Trà My ngát mùi hương quế
Trà Đốc bây giờ cuối tháng ba
Qua cầu Sông Tranh đầu mùa hạ
Lòng nao nao nhớ phượng đỏ quê nhà

Khắp công trường ngổn ngang sỏi đá
Tóc vương đầy bụi phấn đường xa
Giơ tay gạt mồ hôi trên má
Em nở nụ cười tươi như hoa

Hai cựu học sinh lớp E chuyên toán tham gia BCH Hội Cựu Chiến binh

Trong thành phần Ban Chấp hành Hội Cựu chiến binh cơ quan Bộ Kế hoạch và Đầu tư nhiệm kỳ 2012-2017, được Ban Chấp hành Trung ương Hội Cựu chiến binh Việt Nam chuẩn y tại quyết định số 1219/QĐ -CCB ngày 19/10/2012, có hai đại diện là cựu học sinh lớp E chuyên toán Hải Hưng 72-75 là cựu Thượng úy Ngô Công Thành và cựu Thượng úy Trần Hồng Kỳ. Nhân dịp ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam, xin chúc hai cựu sĩ quan của lớp hoàn thành sứ mệnh vẻ vang của mình, tiếp tục giữ được hình ảnh anh bộ đội cụ Hồ trong con mắt bạn bè và đồng nghiệp. (NCT)


19 tháng 12, 2012

Thơ Tạ Hữu Gay

(NXH)
Được sự đồng ý của tác giả, xin giới thiệu 1 trong 3 bài Nhà thơ Tạ Hữu Gay gửi đến. Hy vọng chúng ta sẽ đọc được nhiều bài thơ khác của anh.
Trong bản thảo, bài thơ ghi ngày hoàn thành 28/3/1980. Tôi xin giới thiệu trang bản thảo, để chúng ta nhìn lại nét chữ rất đẹp của Tạ Hữu Gay.
Thơ Tạ Hữu Gay có hai mảng chính: Thơ tình và thơ ngợi ca đất nước. Bài thơ "Cây gạo" là một bài lạ. Miêu tả cây gạo, hoa gạo nhưng là tả tình, "nụ hoa, tim của tâm hồn". 
Đây là văn bản bài thơ (tôi có trình bày lại khổ cuối)

Thơ Hậu Bút Tre

Theo NGUYỄN GIANG (trannhuong.com)
Đến nay có thể nói “Thơ Bút Tre” là một trường phái. Bởi vì, thơ Bút Tre ngày càng phát triển rầm rộ, mạnh mẽ và phong phú. Nó không còn bó hẹp trong phạm vi truyền khẩu nữa.
Sức lan tỏa của nó không chỉ ở trong nước mà còn ảnh hưởng ra cả nước ngoài, ở những nơi Việt Kiều sinh sống. Nhiều người làm thơ Bút Tre. Có tác giả in thành tập, gọi là thơ “Hậu Bút Tre”. Điển hình như: Đặng Trần Luật, Phạm Ngọc Chân, Nguyễn Vũ Tiềm và đặc biệt là Nguyễn Bảo Sinh, người kế tục sự nghiệp thơ Bút Tre thành công hơn cả.
Một số tác giả còn lấy bút danh dựa trên cơ sở người sáng lập ra nó như: Bút Tre Trẻ, Bút Tre Xanh, Bút Tre Non, Bút Nứa, Bút Sậy rồi Bút Tre Tây, lại còn cả Bút Tre Uôn-Cúp nữa...
Một nhà thơ Bút Sắt viết:
Ngày nay cuộc sống bộn bề
Nụ cười thuốc bổ, ca vè dân gian
Bởi ai cũng có thể làm
Bút Tre, Bút Nứa, lại càng bút bi.

18 tháng 12, 2012

Mỗi tuần một tin lạ: Yoga nude

Cuối tuần trước tôi bận quá, không đưa video lên được. Tuần này kỷ niệm thành lập quân đội, tưởng nhớ 40 năm chiến thắng B52, tôi hiến các bạn video clip tập Yoga. Các bác đều trên 50, u60 cả rồi, hãy tập yoga đi. Như thế này này

Tâm tình lính trẻ

Tiếng gọi nào đã giục bước chân em?
đường Việt Bắc lắm đèo nhiều dốc,
núi thì cao mà rừng thì quá rộng,
đuối tầm nhìn ngút ngát màu xanh.

Em đến đây làm thức dậy trong anh
những tình cảm lớn lao về Tổ quốc.
Viên đá cuội bỗng trở nên thân thuộc
em nâng niu như kỷ niệm đời mình.
Cánh lính bọn anh thật đến vô tình,
em có giận những câu đùa ranh mãnh?
và có khi nào em thầm trách
tiếng cười lính trẻ quá vô tư?

17 tháng 12, 2012

Kỷ vật: Chứng minh thư sĩ quan

Ông NCT nhắc tôi mới nhớ, và tìm lại ảnh Chứng minh thư sĩ quan. Tôi nhớ là khi ra quân, phải nộp lại Chứng minh thư sĩ quan, nên ít có ông còn lại. Tôi còn lại là do vô tình thôi, khi mang nộp thì Phòng Cán bộ các ông ấy họp, rồi cũng chả ai hỏi gì nữa. CMT sĩ quan và CMT sĩ quan dự bị mặt trước giống nhau, nhưng mặt sau thì khác nhau đấy.

Kỷ vật: Chứng minh thư sĩ quan của tôi

Không biết bạn nào còn giữ được chứng minh thư sĩ quan quân đội không. Tôi có chứng minh thư sĩ quan dự bị  cấp năm 1980. Khi nhập ngũ , người ta cấp chứng minh thư sĩ quan có thời hạn 5 năm. Giấy chứng minh thư sĩ quan chính thức (đã hết hạn) tôi bị mất ở Hội An năm 2003, khi đi công cán một chuyến xuyên việt với ông Trần Hồng Kỳ (hôm đó khách sạn làm mất giấy tờ của đoàn tôi, ông Kỳ mất bằng lái xe máy). Chứng mình  sĩ quan dự bị không quy định thời hạn và số hiệu sĩ quan vẫn giữ nguyên tới hôm nay, dù có chuyển sang sĩ quan tại ngũ. Thiếu úy kỹ sư ngày ấy trông trẻ trung và thư sinh quá, da dẻ lại mịn màng nữa nên nhiều cô mê cũng phải. (NCT)




Chàng thiếu úy kỹ sư và con chó

Sau khi hoàn thành khóa chuyển đổi kỹ sư súng pháo tại Trường Đại học kỹ thuật quân sự, tôi được điều về làm trợ lý vũ khí, Ban Quân khí sư đoàn 320 (còn có tên là Đại đoàn Đồng Bằng) Binh đoàn Tây Nguyên.  Thời kỳ đầu về đơn vị, phải xa bạn bè, xa thành phố đến vùng rừng rú xa lạ, tôi cảm thấy rất chán chường nên thường cáo ốm đi nằm viện sư đoàn. Ở đây tôi gặp một ông anh đồng hương cùng huyện Ân Thi, tốt nghiệp Đại học quân y, làm Trưởng Ban ngoại, thế là yên tâm nằm viện một tháng liền và lúc nào thích thì lại đi nằm viện. Trong thời gian nằm ở bệnh xá sư đoàn, tôi biết được nghề câu chó.

16 tháng 12, 2012

Dịp này cách đây 40 năm, các bạn ở đâu, làm gì, như thế nào?

Nhân dịp kỷ niệm 40 năm ngày chiến thắng B52, truyền thông cả nước đang rầm rộ kỷ niệm Chiến thắng Điện biên phủ trên không. Tôi đã viết trên "Câu chuyện vô thường" rằng Sự kiện lịch sử chỉ có một (duy nhất) nhưng lý giải về nó thì có vô vàn. Năm nay cũng là một dịp trong vô vàn lý giải về sự kiện cách đây 40 năm. Tôi nhìn các lễ kỷ niệm thế thôi. (Bởi có nhiều động cơ chính trị nhân các lễ kỷ niệm lắm. Sao không kỷ niệm ngày 17/2, cái ngày mà vì nó thế hệ chúng ta tham gia quân đội?)
Tôi quên cái ngày có lệnh nghỉ học là ngày bao nhiêu (bạn nào nhớ phát biểu đi). Khi nhận được lệnh nghỉ, các ông ở Hưng Yên nhà gần không lo, chúng tôi ở phần Hải Dương, tôi lại ở xa nhất trong số các ông Hải Dương, nên lo lắm. Nên nhớ rằng khi đó chúng ta đều mới xa nhà được 4 tháng, đều hơn 14 tuổi, tôi thì 13 tuổi rưỡi. Lơ ngơ lắm. Mới quen nhau, chưa có dịp thân thiết, nên ai lấy lo thân mình.