31 tháng 12, 2012

Bài thơ Bỏ trốn- Đừng tin các nhà văn

Tôi có một truyện ngắn đăng báo Văn Nghệ dịp đầu năm 2010, truyện "Bỏ trốn". Truyện đăng ra, có một người bạn tôi vốn mất liên lạc với nhau từ lâu, đến gặp tôi và cả quyết rằng (và phàn nàn) tôi viết lại câu chuyện của anh ấy. Đại khái truyện rằng, có một anh chàng và một cô bạn gái (chán chồng) ở TPHCM, nhân một lần cô gái đi công tác ở Hà Nội, anh kia cũng bỏ trốn ra Hà Nội. Họ gặp nhau ở khách sạn, làm gì thì ai chả đoán ra. Sau cuộc gặp, anh ta thấy muốn yêu cô kia, nhưng không hiểu sao cô gái kia lại bảo phải "cancel", tức là chỉ gặp 1 lần thôi, rồi chấm dứt.
Truyện còn trên website của tôi: Ở ĐÂY
Tôi đã phải thanh minh rằng truyện đó tôi bịa ra. Nhà văn cứ viết truyện gì cũng là có thật như nhà báo, thì có truyện tả âm phủ, nhà văn cũng phải chết à? Nói mãi, đành phài giở quyển sổ tay cũ kỹ, cho anh ta xem bài thơ dạng phác thảo câu chuyện đó. Nhìn ngày tháng, xem kỹ bản thảo, anh ta mới tin. Vì tôi viết bài thơ lâu rồi, trước chuyện bỏ trốn của anh ta khá lâu.

Chuyện một thời đã xa

Nhân việc nhà văn NXH post lên mạng hình ảnh về một thời xa, tôi xin kể một vài mẩu chuyện để các bạn nhớ  lại cái sự giao thông đi lại ở thời xa xăm đã đi vào cổ tích ấy, trước khi tống tiễn năm cũ và bước vào một năm mới chưa thấy gì hứa hẹn cả .(NCT)

Giỗ Vũ Văn Tuyên lần thứ 7

Chủ nhật vừa rồi, 30/12/2012, giỗ Vũ Văn Tuyên. Các bạn đại diện lớp E gồm Nguyễn Thế Ngự, Quang Hưng, Xuân Hưng, Công Thành đến gia đình tại Đặng Lễ, Ân Thi, Hưng Yên để cúng linh hồn bạn Vũ Văn Tuyên.
Con trai Tuyên có về giỗ bố và thông báo khoảng cuối mùa Xuân sang năm sẽ tổ chúc lễ cưới vợ. Thông báo trước để các bác chuẩn bị tinh thần đi cưới cháu nhá.
Nhân dịp này, Quang Hưng có cho biết giữ một bộ Hồ sơ của Vũ Văn Tuyên. Đây là các giấy giới thiệu chuyển sinh hoạt đảng, các giấy chứng nhận kết nạp, chứ không có Lý lịch Đảng viên. Hóa ra Vũ Tuyên khi nghỉ ở cơ quan thuộc Tổng cục Đường sắt, thì mang giấy giới thiệu về, để ở chỗ Quang Hưng, chưa nộp đi đâu cả. Nguyên tắc tổ chức là, khi anh nộp giấy giới thiệu vào nơi đến, anh sẽ quay lại nơi đi để lấy Hồ sơ chính thức.
Quang Hưng bàn mang Hồ sơ này trả gia đình Tuyên, nhưng rồi bàn đi bàn lại, mọi người góp ý, đã giữ rồi, nên để Quang Hưng cứ giữ đấy.
Đây là thẻ Đảng của Tuyên, số 2499946, Tỉnh ủy Hải Hưng cấp. Ảnh đã bị hỏng hoàn toàn.
Ghi chú: Tuyên được kết nạp vào Đảng ở Đảng ủy ngoài nước, khi còn làm Đội trưởng lao động ở Liên Xô, chính thức tại địa phương, vì khi đó anh về nước, chờ đi xin việc (vào Đường Sắt)


30 tháng 12, 2012

Một thời xa

Đây cũng là một loại ký ức: Tàu điện và vé 5 xu tuyến Cầu Giấy- Bờ Hồ. Thanh niên bây giờ có lẽ sẽ có câu hỏi: Xu là gì?












Xe khách và vé Hà Nội- Thanh Hóa, giá 4 đồng.

28 tháng 12, 2012

Chuyện một trăm hạt giống đỏ

Tình cờ tôi đọc được bài báo của tác giả  Hồ Bất Khuất về 100 hạt giống đỏ ngày xưa được Đảng và Bác Hồ gửi sang Liên Xô đào tạo. Tôi nhớ ra hôm trước, một bạn nặc danh khi đọc bài "Những người lính cựu học sinh lớp E chuyên toán" trên blog 8e9e10e có đặt câu hỏi: tại sao  cựu học sinh chuyên toán HH 72-75 giỏi thế mà không có ai lên tướng ? Tôi mạn phép đăng lại bài này vừa để thay câu trả lời, vừa để các bạn biết thêm về số phận những hạt giống đỏ được lựa chọn kỹ càng ngày ấy ra sao? (NCT)

Cuộc đời và sự nghiệp nhóm “hạt giống đỏ”  
Tìm hiểu, nghiên cứu về cuộc đời và sự nghiệp của họ, tôi cứ bâng khuâng nghĩ ngợi mãi. Họ đúng là những con người “vừa hồng, vừa chuyên” theo những tiêu chuẩn mà Bác Hồ mong muốn. Họ cũng chính là những người được gửi đến Liên Xô - lúc đó rất mạnh mẽ và “khỏe khoắn” để sống,  học tập từ khi còn là những đứa trẻ. Họ đã có những đóng góp quan trọng cho đất nước, nhưng đáng ra, họ còn có thể làm được nhiều hơn thế.

net3[1] by you.  
Ngôi nhà số 28 phố Kachalov - nơi ở của "hạt giống đỏ" mùa đông 1954

Bài thơ Mỵ Nương kén chồng


Giới thiệu: Đây là bài thơ lấy từ FB của Nhà thơ Bùi Hoàng Tám. Ông này có 4 câu thơ mà Nguyễn Huy Thiệp dẫn trong bài ký nổi tiếng: Nói chuyện với hoa thủy tiên (Vợ tôi dở dại dở khôn/Ngày dăm bẩy bận dí l. vào thơ/ Còn tôi ra ngẩn vào ngơ/ Ngày dăm bẩy bận dí thơ vào l.). Cả nhà văn viết ký và nhà thơ làm thơ đều nổi tiếng tục tằn. Trên FB của Bùi Hoàng Tám, ông nói rằng ông sưu tầm bài thơ Mị Nương kén chồng, nhưng không nói rõ sưu tầm ở đâu. Có thể chính ông ta làm ra bài thơ vui này. Coi như một phút giải trí các bác nhé.
Chuyện rằng ở nước Văn Lang
Có cô công chúa là nàng Mỵ Nương
Nhan sắc cũng chỉ thường thường
Nhưng mà nổi tiếng tỏ tường ăn chơi

Cũng là một kỷ vật: Bài thơ của Phạm Tiến Duật do chính ông chép tay trên giấy học trò, chưa đăng ở đâu.

(Tôi có một chuyện tình cờ, được ông PTD viết đưa cho bài thơ sau đây. Đêm nay không ngủ được, nhớ ra là giỗ ông Duật vừa qua ít ngày, nên tôi bò dậy, post lên đây, coi như nén hương cúng ông Thi sĩ.) (NXH)


27 tháng 12, 2012

Nói về "Mẫu- Mẹ"

Nhân dịp ông NCT viết thơ về "mẹ người yêu cũ", tôi cũng có nói đến "chính mẫu", tôi xin nói câu chuyện về từ "mẫu".
Mẫu, từ Hán -Việt có nghĩa là mẹ. Ngày xưa phép tắc gia đình, trật tự xã hội trong một xã hội Nho giáo rất chặt chẽ. Trung Quốc có hẳn một bộ "Kinh Lễ" nói về điều này. Việt Nam, có bộ sách "Thọ mai gia lễ" rất thịnh hành, nói về các quy định trong gia đình. Theo sách này, trong thứ bậc gia đình có câu "ba cha tám mẹ".  Ba loại cha là Thân phụ (Cha sinh ra mình); Kế phụ (sau khi cha chết, mẹ lấy chồng khác, chồng mới của mẹ là kế phụ hay, bố dượng) và Dưỡng phụ (Bố nuôi). Còn "tám mẹ" là:
"-Đích mẫu: Vợ cả của bố.
-Kế mẫu: Khi còn nhỏ mẹ đã mất, cha lấy vợ khác để nuôi nấng mình.
-Từ mẫu: Mẹ chết từ tấm bé, cha sai người vợ lẽ nuôi mình bú mớm.
-Dưỡng mẫu: Mẹ nuôi, cha mẹ nghèo cho mình để người khác nuôi.
-Xuất mẫu: Là mẹ sinh ra mình nhưng bị cha ruồng rẫy.
-Giá mẫu: là mẹ sinh ra mình, nhưng khi cha mất thì đi lấy chồng khác.
-Thứ mẫu: Là mẹ sinh ra mình nhưng là vợ lẽ của cha.
-Nhũ mẫu: Mẹ vú, cho mình bú mớm từ khi còn tấm bé."

cho vợ

Giới thiệu: Theo yêu cầu của các bạn, tôi đành post bài thơ này. Bởi vì nó không phải thơ, chỉ là mấy câu nịnh vợ. Vợ mình đẻ con ra, nuôi con mình, nhưng cũng hay tự làm thủ trưởng, làm sếp của cả mình lẫn con mình, và đôi khi cũng tưởng chồng mình là đứa con lớn trong nhà. Thế là mình khoái nhất là trong nhà có mấy bà mẹ, mẹ mình là Chính mẫu, vợ mình là Phụ mẫu. Chữ Phụ có nhiều nghĩa, Hán tự viết bằng nhiều chữ. Có chữ nghĩa là bố mẹ, có chữ nghĩa là vợ (trong chữ phu -phụ: chồng-vợ). Tôi đã viết văn hàng triệu chữ, viết nhiều về bố, về mọi người trong thiên hạ, chỉ có duy nhất 1 bài thơ về mẹ, 1 bài thơ về vợ. Đó cũng là vì quá kính trọng hai bậc mẫu nghi, một là chính mẫu, một là phụ mẫu.

26 tháng 12, 2012

Đây mới đúng là kỷ vật này (3)

Lưu bút của Tạ Hữu Gay, tôi đã định đăng lên từ tuần trước, nhưng thấy nhà văn NXH giới thiệu mấy bài thơ của Gay, có cả bút tích nữa, sợ mọi người mải đọc thơ mà quên không xem kỷ vật. Nay thấy thơ có vẻ đã loãng, Thắng tôi xin giới thiệu tiếp bản lưu bút của nhà thơ Tạ Hữu Gay. Với nét chữ và chữ ký từ  38 năm trước, Thắng tôi tiên đoán THG phải thọ ngoài 75 tuổi. Các bạn thử phân tích thêm  xem nhé. (LPT)


25 tháng 12, 2012

Tôi cũng có một bài thơ về "Mẹ"

Hầu như thi sĩ nào cũng có một bài thơ viết về Mẹ của mình. Tôi cũng có một bài thơ về Mẹ, nhưng là Mẹ của người yêu cũ. Ngày còn yêu con gái Mẹ, mỗi lần đến nhà chơi tôi đều gặp Mẹ. Lúc thì Mẹ đang quét sân, lúc thì Mẹ đang rê thóc. Dù bận đến mấy, thấy tôi là Mẹ cười thật tươi, chắc Mẹ ưng tôi làm con rể. Đường đời trắc trở, duyên phận lại mang đến cho tôi người con gái khác để kết đôi. Mấy chục năm sau, gặp lại bạn gái cũ, hỏi thăm Mẹ mới biết Mẹ đã mất mấy năm rồi. Giờ mỗi lần về quê, tôi cứ nhìn về phía nhà mẹ, ngôi nhà ẩn mình sau vườn cây trái xum xuê và như thấy Mẹ hiện lên với nụ cười ngày ấy. Mẹ đã sinh ra người con gái để tôi yêu. Mẹ đã góp phần tạo nên quá khứ của đời tôi. Tôi viết bài thơ này để tri ân Mẹ và muốn gửi gắm một lời tâm sự: những ai còn Mẹ trên đời hãy quan tâm chăm sóc Mẹ hơn.

MẸ ƠI

Mẹ ơi,
Chắc mẹ chẳng thể nào nhận được ra con
Người ngày xưa từng yêu con gái mẹ.
Dẫu có nhận ra thì giờ xa cách thế,
Mẹ có buồn?
Mẹ có trách con không?
Xin Mẹ cứ coi con như con của Mẹ
Con có sai
Mẹ tha chẳng đánh đòn.

24 tháng 12, 2012

Mẹ

Giới thiệu: Các bạn làm thơ tình nhiều. Tôi cũng có thơ tình. Nhưng sắp tới là ngày giỗ mẹ tôi, tôi làm bài thơ này khi mẹ 82 tuổi. Xin đóng góp một bài thơ với blog lớp E (NXH)

Mẹ kính yêu
Mẹ nuôi con lớn lên
Con nhìn thấy mẹ già đi theo năm tháng
Đến một ngày bỗng nhiên con hốt hoảng
Mẹ già nhớ nhớ quên quên…
Mẹ nhớ kỹ ngày xưa tản cư chạy Tây
Mẹ nhớ rõ ngày xưa sơ tán vì bom Mỹ
Mẹ lại không nhớ hồi con đi bộ đội
Tiếng nước non tổng động viên chống giặc Tàu
Chuyện mới thì quên
Chuyện lâu lại nhớ
Chuyện xửa chuyện xưa lúc nhớ lúc quên.
Mẹ già khi lẫn khi tinh
Lúc nào cũng thương con như hồi con tập đi tập chạy
Ốm đau không sao dậy được
Vẫn bảo việc nhà để riêng mẹ lo cho.
*

Chia sẻ thông tin

Hiện nay tôi có bản PDF của sách "Bên thắng cuộc", bạn nào chưa có mà muốn đọc, mà không có thời gian lần mò trên mạng, thì để lại lời nhắn, email, tôi sẽ gửi cho (nhắn ở comment hoặc gửi email cho tôi). Dĩ nhiên đây là hành động vi phạm bản quyền nhá.
Cuốn sách này đang nổi sóng trên mạng 1-2 tuần nay. Tác giả sinh năm 1962 không xa lạ với giới nhà báo. Nhiều việc thế hệ chúng ta biết, chứng kiến, nhưng chắc chưa có dịp ngồi nhìn lại. Hiện nay khen và chê cuốn sách này đều ác liệt như nhau.(NXH)

Chúng tôi đi dự đám cưới Xuân Hưng

Những ngày cuối năm 1985, trời rét đậm nhưng không mưa. Nhận được tin báo Xuân Hưng tổ chức lễ cưới, các bạn đều bận rộn cả, chỉ có tôi, Quang Hưng và Kỳ có thể đi xuống Hải Phòng được. Hồi đó, đi lại không phải đơn giản như bây giờ. Từ tối hôm trước, Quang Hưng và Kỳ phải tới nhà vợ tôi ngủ nhờ (lúc đó tôi chưa có nhà riêng, đang ở rể) để hôm sau đi ra ga Hàng Cỏ sớm cho tiện. Thế là vợ tôi phải sơ tán sang ngủ với mẹ để ba thằng tôi ngủ giường cưới. Sáng sớm, ba thằng cưỡi hai chiếc xe đạp ra ga. Tôi phải mặc thêm cái áo bạt sỹ quan ra ngoài vì trời khá lạnh.

23 tháng 12, 2012

Mơ ước của Tạ Hữu Gay


Giới thiệu: Năm 1980, Tạ Hữu Gay đã có cái nhìn ở một thế giới siêu thực: nhìn qua ánh sáng cong. Xin mời đọc bài thơ "Ước" của anh. Tôi cho rằng đây là một trong những bài thơ hay nhất của Tạ Hữu Gay (NXH)
Ước
Ôi xa cách để lòng anh mong nhớ
Muốn cùng muôn tia sáng tới nơi em
Dù núi cao đường xa cách trở
Tia sáng anh có ngại đâu em

Những khi đó, em yêu, anh ước
Được nhìn em bằng ánh sáng cong
Dù núi cao đường xa cách trở
Tia sáng anh vượt mọi nẻo đường

22 tháng 12, 2012

Sự thật của bài thơ “ Thị xã màu xanh”

Tôi tình cờ biết Ba cô nữ sinh ấy trong chuyến về Giỗ tổ năm ấy. Thắp hương kính cẩn  Đền Thượng, Đền Trung, Đền Hạ, Đền Giếng thì đã quá trưa.  Tôi gặp nhóm sinh viên Trường 10+3  Phú Thọ trên sườn đồi và vẫn nhớ mãi nửa chiếc bánh mì các em chia cho chúng tôi cùng lời hẹn hò gặp lại.
 5 tháng sau, trong chuyến đi Ấm Thượng, Yên Bái thăm Bách, Tôi quyết định cùng NCT ghé thăm các Em như lời đã hẹn. Sự nhiệt tình và ân cần của các Em như NCT đã kể. Về đến đơn vị mấy ngày sau cả hai đứa vẫn vấn vương cái tình của các em, cái tình của các cô gái Phú Thọ, Tôi đặt bài với NCT từng em phải xuất hiên trong bài thơ của bạn.
Cả 5 người đều có trong bài thơ ấy, NCT tự sự thì quá rõ , tôi cũng chỉ thoáng qua và  3 em cũng vậy.

Hai câu chuyện kỷ niệm sâu sắc

 Các bạn lớp E vui thật, không ngờ U50 mà vẫn hóm hỉnh quá. Nhớ về lớp và các bạn, tôi kể 2 mẩu chuyện về lớp ngày x­a nhé.
1-      Sau hiệp định Pari về chấm dứt chiến tranh của Mỹ tại VN, lớp ta không học ở Bảo Châu nữa mà về học ở cấp 3 Âp Dâu (HY), bếp ăn tập thể của lớp đặt tại nhà bác ánh (Ph­ường Hiến Nam) bây giờ. Cả lớp đ­ợc trọ ở gần đó.Sang năm cuối để tập trung cho việc học tập cuối khóa, lớp chuyển về trọ gần khu Chợ Gạo và giải tán bếp ăn tập thể. Trư­ớc khi chia tay, bác cấp d­ưỡng tổ chức ăn t­ươi với mấy đôi vịt. Bác nhờ mấy chàng trai cát tiết vịt hộ, ai cũng xung phong thể hiện. Nh­ng kết cục khi cắt chẳng con vịt nào chết, lúc nhúng n­ớc sôi để vặt lông,  vịt còn chạy tán loạn trên sân. Thế mới biết cắt tiết vịt còn khó hơn làm toán và làm thơ. Đến tận bây giờ tôi cắt tiết vịt vẫn không chết! Chuyện đã gần 40 năm mà tôi thấy vẫn vui như­ thuở nào vây.

2-      Một hôm tan buổi học , thày Thiện dạy TDTT của tr­ường nhờ lớp chuyển hộ tài sản th­ư viện tr­ờng đến phòng khác. Thời ấy sách tham khảo phục vụ học tập, nhất là môn Toán rất hiếm, không sẵn có và dễ mua như­ bây giờ. Vào thư­ viện mọi ng­ười đến hoa mắt vì có nhiều cuốn bổ ích quá, lúc ra khỏi phòng, tôi và chắc còn nhiều bạn nữa tiện thể bỏ mấy cuốn vào cặp rồi thản nhiên ra cổng, chắc mẩm thày Thiện không biết được. Mọi ngư­ời chư­a ra khỏi cổng thì thày Thiện gọi tập trung và yêu cầu kiểm tra cặp tất cả. Chuyện gì đến đã đến, cả nhóm bị phê bình và nộp trả lại sách cho th­ư viện, trong đó có cuốn toán chọn lọc cấp III mà tôi mê nhất. Ai cũng lo sẽ bị thày Toán kỷ luật. Các bạn còn nhớ không, thày chủ nhiệm của chúng mình không kỷ luật mà nói rằng: Ăn cắp là có tội như­ng ăn cắp trí thức thì không có tội, sách thư­ viện để dùng chung, ai chót lấy thì tự giác nộp lại cho nhà tr­ờng. Cả lớp đ­ược một bài học thấm thía. Kỷ niệm ấy còn nhớ mãi đến hôm nay các bạn ạ! (VKH)

chuc mung THG co tho hay

nhân đọc thơTHG xin chúc mừng ông đã vượt qua bệnh tật và có thơ đăng. Nhớ đến Gay ngày xưa, tôi xin kể chuyện vui giữa tôi và Gay mà nhiều bạn trong lớp có thể không biết.
    Vào dip trung tuần tháng 5/1975 khi tôi cùng các bạn ôn thi tốt nghiệp lại đúng lúc tin chiến thắng miền Nam dồn dập báo về. Dân học chuyên thường không quan tâm nhiều đến việc thi tốt nghiệp mà chỉ tập trung cho kỳ thi đại học. Vì thế ngại ôn các môn lý thuyết. Hàng ngày chỉ chờ mua báo QDND xem tin chiến thắng.
Trong lúc đọc báo, tôi và G thách đố nhau thi vật, chuyện hơi lạ vì hồi đó tôi và G thuộc dạng bé còi nhất nhì trong lớp. Được ông Ổn khuyến khích và làm trọng tài, chúng tôi quyết đấu và tôi tin tưởng sẽ thắng G. Trong lúc căng thẳng phân thắng thua thì bất ngờ tôi bị trượt chân do sàn hè phía sau nhà lớp học có rêu. Tôi bị ngã ngựa và toàn thân G đè lên, đầu G đập vào vai tôi. Kết quả tôi thua cuộc và còn chịu chấn thương trật xương quai xanh vai trái. Vì sắp đến ngày thi nên tôi không đi điều trị, khi thi xong về quê không nám lại được, thế là tôi mang tật đến hôm nay. Người còm yếu lại ít cân, vai đau nên khám lính cũng loại, không học các nghề nặng nhọc được, tôi chọn nghề cắp cặp vì không phải đeo vác nặng cho đến tận bây giờ, mọi lúc thay đổi thời tiết vẫn đau nhứ. Kỷ niệm đó tôi không quên được mỗi khi nhắc đến G. Và cũng vì thế nên ông G chọn nghề bác sĩ để có dịp chữa cho tôi. Nhưng muộn quá rồi, để thành tật cho nhớ lâu vậy

      *Tin ve gia canh cua toi hien nay:  mot vo, 3 con ; co 2trai (1Dhoc TC cong tac o KBNN huyen Kim Thanh-HD;  1 cu nhan QTKD cong tac HP, 1 con gai la CN may tai HD- Co 1 chau noi, 1 chau ngoai)
 
     *Nhan dip 40 nam ngay nhap lop E, 40 nam chien thang B52-HN, 68 nam ngay QDND, kinh chuc cac ban dong nien, dong hoc va cac si quan, cac cuu binh cua lopE manh khoe, hp va thanh dat!

Tin thêm về Tạ Hữu Gay, kêu gọi chia sẻ thông tin về con cái

Tạ Hữu Gay đang điều trị hóa chất tại Viện 108, đã qua mấy đợt điều trị rồi. Mọi việc đều bình thường, triển vọng rất tốt. Tạ Hữu Gay có tin mừng là con gái mới ra trường đã được tuyển vào Ngân hàng Nông nghiệp chi nhánh Chí Linh. Trong tình hình ngành ngân hàng khủng hoảng, nhân lực thừa, mà thi tuyển được vào một Ngân hàng như vậy là rất đáng mừng. Chúc mừng Tạ Hữu Gay đúng ý nguyện là có 1 con làm việc ở Hà Nội, 1 con làm việc ở Chí Linh.
Do câu chuyện với Tạ Hữu Gay, tôi nảy ra ý định kêu gọi tất cả các thành viên CT Hải Hưng chia sẻ thông tin về con cái (những gì có thể công khai được), cả tin mừng (làm việc, đỗ đạt, lấy vợ lấy chồng) và những tin không vui (thất nghiệp, thi trượt, ốm đau... vân vân)
Ông Bảo Sinh viết: Con ta không phải của ta/ Nỗi đau của nó mới là của ta. Thế thì tạm coi niềm vui của nó cũng coi như của ta vậy. Ông ta cũng nói: Tiền ta không phải của ta/ Tiền ta rồi cũng sẽ là của con.
Hy vọng sự chia sẻ thông tin kịp thời sẽ giúp chúng ta nhiều nghị lực, hoặc từ đó có phương án tốt hơn cho các việc tiếp theo...
(BLL)

20 tháng 12, 2012

Thơ Vũ Đình Tiến: BÊN DÒNG SÔNG TRANH

Về Trà My ngát mùi hương quế
Trà Đốc bây giờ cuối tháng ba
Qua cầu Sông Tranh đầu mùa hạ
Lòng nao nao nhớ phượng đỏ quê nhà

Khắp công trường ngổn ngang sỏi đá
Tóc vương đầy bụi phấn đường xa
Giơ tay gạt mồ hôi trên má
Em nở nụ cười tươi như hoa

Hai cựu học sinh lớp E chuyên toán tham gia BCH Hội Cựu Chiến binh

Trong thành phần Ban Chấp hành Hội Cựu chiến binh cơ quan Bộ Kế hoạch và Đầu tư nhiệm kỳ 2012-2017, được Ban Chấp hành Trung ương Hội Cựu chiến binh Việt Nam chuẩn y tại quyết định số 1219/QĐ -CCB ngày 19/10/2012, có hai đại diện là cựu học sinh lớp E chuyên toán Hải Hưng 72-75 là cựu Thượng úy Ngô Công Thành và cựu Thượng úy Trần Hồng Kỳ. Nhân dịp ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam, xin chúc hai cựu sĩ quan của lớp hoàn thành sứ mệnh vẻ vang của mình, tiếp tục giữ được hình ảnh anh bộ đội cụ Hồ trong con mắt bạn bè và đồng nghiệp. (NCT)