Tối qua tình cờ đọc được một truyện ngắn do Vũ Trọng Phụng viết cách đây hơn 75 năm (1937) đăng trên tờ Tao Đàn số 7 ngày 1/6/1939, mới thấy nhà văn thời xưa tài quá, tài đến thế là cùng. Đọc truyện của ông mà trong lòng dâng đầy khoan khoái, thấy như cái nước mình vẫn đứng nguyên tại chỗ trong vòng 75 năm qua thì phải. Vậy là không thể kìm nén cái sự "sung sướng" lại được mà phải post lên đây ngay để bạn nào chưa đọc thì hãy đọc, bạn nào đã đọc rồi thì đọc lại để cùng nhau suy ngẫm. (BBT)
TỪ LÝ THUYẾT ĐẾN THỰC HÀNH
Vũ Trọng Phụng
Anh ta là một người Âu hoá. Thiên hạ kêu: chưa đủ. Riêng
anh, anh tự cho đã Âu hóa hoàn toàn.
Ở Pháp về, anh chỉ giao thiệp với người Tây, chỉ yêu quý có
người Tây, nhất là ông Chánh văn phòng của anh. Anh lại chỉ có nói tiếng Tây
thôi, cho dẫu là những khi anh nói với những đồng bào mũi tẹt. Những việc ấy dễ,
bởi không tốn tiền.