Giai nhân tài tử dập dìu
Mặt nước in màu yếm thắm
Con đò xô sóng xôn xao...
Bến Đợi một thời mưa ngâu
Biền biệt kẻ Nam người Bắc
Chẳng có đâu cầu Ô thước
Cho người yêu gặp người yêu.
Bến Đợi một thời phiêu diêu
Lấp lánh trăng vàng khoả sóng
Nụ hôn đầu đời lóng ngóng
Mà sao ngọt đến bây giờ?
Bến Đợi một thời ngẩn ngơ
Bóng cây phủ trùm thương nhớ
Sông hứng bao lời than thở
Con thuyền giấy trôi về đâu?
Bến Đợi một thời lo âu
Nhìn nhau bên bồi bên lở
Dấu kín nỗi đau rạn vỡ
Một mình khóc với sông thôi...
Bến Đợi một thời lo âu
Nhìn nhau bên bồi bên lở
Dấu kín nỗi đau rạn vỡ
Một mình khóc với sông thôi...
Bến Đợi bây giờ vắng lặng
Im lìm bóng nước cây soi
Những đám mây hững hờ trôi
Man mác buồn nơi đáy nước...
(NCT -18/3/2014)
Bến đợi hết rồi ao ước.
Trả lờiXóaVì không biết đợi chờ ai!
Đến mây cũng là của trời,
Theo gió về miền dĩ vãng ...
Cảnh mơ màng
Trả lờiXóaNhớ miên man
Buồn man mác!
Thi sĩ mới viết thêm một khổ thơ (gần cuối) và sửa lại khổ thơ cuối. Anh mới có thêm cảm hứng à?
Trả lờiXóaTác giả không cho biết hoàn cảnh bài thơ chào đời?
Trả lờiXóaTôi viết thơ tùy hứng, lúc nào hứng lên thì viết chẳng cần biết hoàn cảnh Nặc danh 07:31 và 09:04 ạ. Ví dụ bài thơ này, khi nhìn thấy bức ảnh chụp Bến Đợi - một bến đò quê, tôi hứng lên rồi viết. Tối qua đọc laij thấy cần thêm một khổ và sửa mấy chỗ thế là sửa thôi. Rất cảm ơn bạn đã đồng cảm và quan tâm đọc bài thơ ít nhất là 2 lần để có nhận xét chi tiết như vậy. (NCT)
XóaBến Đợi một thời lo âu
Trả lờiXóaNhìn nhau bên bồi bên lở
Dấu kín nỗi đau rạn vỡ
Một mình khóc với sông thôi...
Bến Đợi này ở đâu ấy nhỉ?
Có thể ở đâu đó có một Bến Đợi rất thực, là một địa danh để khơi nguồn cảm hứng cho thi sĩ viết bài thơ này.
XóaNhưng tôi cho rằng, điều quan trọng là điều mà tác giả gửi gắm qua cái địa danh thực kia: Đó là một BẾN ĐỢI trong lòng người. Trong lòng mỗi người, nhất là người phụ nữ, luôn có một bến đợi. Để mà đợi, mà chờ, mà thương, mà nhớ, mà lo, mà đau, mà vui, mà buồn, mà cười ,mà khóc ... Kể cả khi đã vô vọng. Vẫn ĐỢI, bởi:
"... lòng em hóa BẾN
Nghe thuyền anh ra đi ..."
(Người hay đọc blog E)
Bến đợi là địa danh có thực bạn ah. Bên dòng thương đất bắc giang
XóaTôi còn nghe đến một CHỢ CHỜ (có bài hát như thế!), không biết cái chợ ấy ở đâu.
Trả lờiXóaĐến "bến" thì phải "đợi", rồi mới đi tiếp được. Sau đó chẳng đợi sang sông (mà đợi sang ... gì), người ta cũng đến bến đợi ...
Nhưng còn "chờ", sao lại đến "chợ" nhỉ?
Ở đất bắc ninh có thị trấn Chờ bạn ah. chợ CHờ là ở đó.
Xóa