Nắng cháy bỏng, mưa sập trời đổ nước
Anh và mùa hè
Và em trong ngôi nhà tránh cơn giông gió
Mùa ngổn ngang yêu, nông nổi những âu lo
Sắp đến mùa cô đơn
Em ở đâu khi mùa thu bên cửa?
Nắng cũng nắng dịu dàng như tóc mướt
Mưa cũng mưa nhè nhẹ bước em đi
Anh với thu
Hai kẻ dại buồn
Giọt phin cà phê dùng dằng không nỡ đắng
Tóc anh lên khói sương
Gió Thiền Quang gượng nhẹ
Liễu lá phai xanh không nỡ nâu màu áo ni cô
Thu không nỡ ồn ào bóp vỡ trái tim anh buồn nhớ
Hồn vương tiếng mơ
Không thể nói mùa nồng nàn đã hết
Lá lìa cành gửi mùa thu trong thớ gỗ
Mây trôi dâng mùa thu vào thẳm xanh đáy nước
Con chim bay đi còn vết gió ngang trời
Không nỡ nói mùa yêu rồi sẽ hết
Nhưng em ơi
Qũy sống của anh và em vơi chết theo người
Còn thời gian luân hồi theo mùa sống mãi
Anh và em cùng thua thời gian
Yêu cũng khác biến màu như lá đấy
Tóc mùa thu dâng nắng bạc trên đầu
Yêu trở thành yêu kỷ niệm dẫu chói ngời
Em ở đâu, mùa thu đến rồi?
Mùa cúc cu làm tổ
ấp ủ ký ức mùa yêu…
19/8/2003
NXH
Mới chớm thu thôi mà. "Vẫn còn bao nhiêu nắng" và "Không thể nói mùa nồng nàn đã hết". Vậy sao buồn nhiều thế, thi sĩ ơi!
Trả lờiXóa(Mưa Ngâu)
"Yêu trở thành yêu kỷ niệm..." Hình như tâm sự tác giả hơi bị nặng. Yêu không làm gì được nữa, chỉ là yêu kỷ niệm. Tuổi già rồi chăng, máy móc hỏng rồi chăng? "Anh và em cùng thua thời gian". Bài thơ buồn man mác, nhưng không thể nói là chán đời, mà lại là yêu đời. Thơ nói được cái mâu thuẫn tự thân thì coi như đạt...
Trả lờiXóaha ha ...phải có biến cố mới ra thơ anh nhỉ? moa moa...
Trả lờiXóaEm thích những câu:
Trả lờiXóa"Em ở đâu khi mùa thu bên cửa?
Nắng cũng nắng dịu dàng như tóc mướt
Mưa cũng mưa nhè nhẹ bước em đi
Anh với thu
Hai kẻ dại buồn
Giọt phin cà phê dùng dằng không nỡ đắng"
Nỗi nhớ về "em" sao mà "dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi". "Em" ấy mà nghe thơ này, liệu có thể không "dại buồn" cùng anh và thu không?
(Hải Yến)
Bài thơ của NXH viết về mùa thu bên cửa, mùa thu của đất trời, mùa thu của cuộc đời. Tác giả cảm thấy bối rối, hoảng sợ khi nhận ra đời mình đã chớm sang thu. ý thì như vậy, nhưng cách thể hiện thì rườm rà quá. Có nhiều câu trùng nhau về ý mà theo tôi sự nhắc lại là không cần thiết. Ví dụ "tóc anh dâng khói sương" rồi sau đó lại "tóc mùa thu dang nắng bạc lên đầu" hay "liễu lá phai xanh..." và "yêu cũng biến màu như lá đấy" ... Thêm khổ đầu và khổ cuối vào làm cho ý thơ bị loãng. Tôi nhận thấy, trong thời hiện đại, mọi sự hình như gấp gáp hơn, thơ cũng phải cô đọng, phải ngắn gọn mới thu hút được bạn đọc. Với ý thơ này, tôi nghĩ chỉ cần giới hạn trong 10-12 câu thơ là đủ. Mấy lời bộc bạch cùng tác giả, có gì không phải mong được lượng thứ.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaMai Hương xin lỗi vì gửi bài trong comment ở bài thơ của anh NXH có lẽ không hợp chủ đề. Nhưng em không biết phải làm sao!
Trả lờiXóaNhờ BBT đăng bài giúp em
(Mai Hương)
Những nhận xét của Mai Hương đã được chuyển thành bài đăng. Lần sau MH cứ gửi bài theo địa chỉ email 8e9e10e@gmail.com. Hàng ngày BBT sẽ kiểm tra email và đăng bài nếu có (BBT)
Xóa