Nhân dịp kỉ niệm 60 năm Chiến thắng Điện Biên
Phủ, mình đã lên Điện Biên và chứng kiến sự đổi thay của vùng
đất ngày xưa từng là bãi chiến trường. Bao cảm xúc lẫn lộn vui buồn trào
dâng trong lòng thôi thúc mình viết bài thơ này. Sắp đến ngày 7-5, xin giới thiệu bài thơ mới tới bạn bè lớp E và bạn đọc của Blog E (NCT).
XAO XUYẾN ĐIỆN BIÊN
Có phải anh đến Điện Biên quá muộn
Nên hoa ban không thể đợi chờ?
Chiều Hồng Cúm nắng vàng tơ nhuộm
Xao xuyến lòng Nậm Rốm mộng mơ.
Có phải anh đến Điện Biên quá muộn?
Đỉnh đầu em Tăng Cẩu đã cuộn rồi
Rượu “xam xiêu” say múa xòe múa sạp
Say mắt cười, say cả những làn môi…
Đến Điện Biên cứ rạo rực bồi hồi
Bãi chiến trường xưa nay là vùng du lịch
Những trận đánh đã hóa thành cổ tích
Địch và ta đều đã ở thiên đường.
Đến Điện Biên bỗng bịn rịn xứ Mường
Hương khói bâng khuâng Nghĩa trang Độc Lập
Những người lính chúng mình chưa từng gặp
Sáu mươi năm im lặng giữ đất này.
Giả tướng Pháp hàng anh giơ hai tay
Em nắc nẻ cười trước hầm Đờ Cát
Anh bỗng thấy rưng rưng khóe mắt
Sao chiến tranh lại kéo đến nơi đây?
Trời Điện Biên mây trắng vẫn bay… bay…
Hoa ban nở trên môi em gái Thái
Rượu khát vọng tay cứ quàng cổ mãi
Chén cạn rồi
Vẫn chẳng muốn rời xa…
(Điện Biên – tháng 4/2014)
"Có phải anh đến Điện Biên quá muộn?
Trả lờiXóaĐỉnh đầu em Tăng Cẩu đã cuộn rồi
Rượu “xam xiêu” say múa xòe múa sạp
Say mắt cười, say cả những làn môi…"
Ôi, đấy là "anh đến Điện Biên quá muộn/Đỉnh đầu em Tăng Cẩu đã cuộn rồi" (Em đã chống lầy rồi). Nếu tóc em còn buông xõa, thì anh còn "say" những gì nữa, thi sĩ ơi?
Tớ thì thấy ở cái ảnh 4, hình như NCT đang muốn gỡ cái Tăng Cẩu trên đầu em kia xuống ...
XóaBác NCT trông gần giống tướng Đờ Cát, từ dáng người đến khuôn mặt đặc biệt là cái mũi ..he...he... Giá mà bác mặc quân phục pháp và đội mũ cano nữa thì nhiều người nhầm đấy ạ.
Trả lờiXóaNhững nỗi niềm XAO XUYẾN từ đất, từ người Điện Biên mà thi sĩ thể hiện trong bài thơ thật nhẹ nhàng nhưng lại ấn tượng biết bao!
Trả lờiXóaĐó là niềm tiếc nuối về một mùa hoa Ban đã nở và một dáng thiếu nữ Thái của những ngày đã qua.
Đó là cái mơ màng trước nắng vàng tơ trời chiều và mềm mại dòng sông của nơi từng là chiến trận thời quá khứ.
Đó là cảm giác say sưa rạo rực trước làn môi, ánh mắt, tiếng cười và men rượu từ thiếu phụ nồng thắm mặn mà.
Và đó là nỗi lòng hoài cổ về những trang sử của một thời mà loài người sẽ chẳng thể nào quên …
Tất cả, tất cả những XAO XUYẾN ấy rất thực, rất tình, rất lung linh. Để rồi đọng lại trong lòng người đọc cái rất thơ, rất mơ … đến ngẩn ngơ.
Những cảm xúc trong XAO XUYẾN ĐIỆN BIÊN là những cảm xúc đầy chất nhân văn về mảnh đất Điện Biên lịch sử. Mà tôi chắc, nơi thiên đường, nếu nghe được những lời thơ ấy, cả tướng Giáp và tướng Đờ Cát đều sẽ mỉm cười