Trần Tuấn
Đàn ông Việt hay bị phụ nữ phương
Tây chê, còn phụ nữ Việt lại được đàn ông phương Tây khen ngợi, mơ ước. Để giúp các bạn rõ thêm về điều này chúng tôi xin đăng tải bài viết của tác giả Trần Tuấn phổ biến trên mạng cách đây gần 3 năm. Hy vọng bài viết sẽ lý giải được phần nào nguyên ngân gây ra nỗi đau của cánh đàn ông Việt chúng ta. (BBT).
Trong chuyến công tác
Thụy Điển cách đây 10 năm, tôi có dịp trao đổi thân tình với các bạn quốc tế,
những người rất yêu mến Việt Nam, một số đã từng công tác tại Việt Nam những
năm 80 thế kỷ trước! Vì thế, tôi được lắng nghe nhiều tâm sự của họ về con
người Việt Nam, đất nước Việt Nam (không về chính trị đâu nhé! nhân văn
thôi!).
Trong số các câu chuyện trao đổi, có việc về phụ nữ phương Tây nhìn đàn ông
Việt thế nào, và ngược lại, phụ nữ Việt trong con mắt người đàn ông phương Tây.
Kết luận chung: họ cho rằng so với họ, đàn ông Việt có điểm hạn chế về thể
hình, bề ngoài, lối tư duy hấp dẫn người khác giới... trong khi đó, dường như
ích kỷ và tham lam, khi tạo dựng và duy trì một xã hội bất công bằng, để đàn
ông Việt hưởng thụ phần nhiều hơn (so với phụ nữ Việt). Đàn ông Việt quá
sướng khi tận hưởng quá nhiều ưu đãi: thiên nhiên đẹp, thức ăn ngon, phụ nữ
đẹp! Trong khi phụ nữ Việt thì rất đáng yêu và đáng thương, họ thông
minh, xinh đẹp (đàn ông Thụy Điển khẳng đinh rằng dưới con mắt phương tây,
phụ nữ Việt Nam nằm trong số phụ nữ thông minh và đẹp nhất thế giới) nhưng
hy sinh nhiều quá, làm lụng vất vả, cung phụng hết lòng cho chồng con!
Tóm lại, tôi rút ra là đàn ông Việt bị phụ nữ phương tây chê, còn phụ nữ Việt,
được đàn ông phương tây khen và mong ước!
Sau này, tôi đã hỏi thêm một số đàn ông và phụ nữ mà tôi cho là họ có khả năng
giúp tôi đưa ra nhận định khách quan, và mong đợi họ trả lời tôi thành thực, vì
tôi muốn đi tìm sự thật!
Tôi thấy dường như những người tôi hỏi có xu hướng đồng quan điểm! Nhiều đàn
ông Việt thổ lộ không mấy thành công trong hấp dẫn phụ nữ nước ngoài. Ngược
lại, nhiều phụ nữ Việt đã đi nước ngoài, hoặc làm việc với người nước ngoài,
cho tôi biết "tín hiệu" đánh đi từ đàn ông phương tây nhiều (tôi
muốn nói tìn hiệu thực tình, muốn kết hôn thực lòng), đến mức một chị ở Bộ
Giáo Dục đưa ra một kết luận là "chổi cùn rế rách vơ hết"! (ý
nói, xấu đến mấy dưới con mắt người Việt, phụ nữ Việt vẫn được người đàn
ông tử tế, có học thức phương tây... mê!). (mong chị em đọc bài viết này
kiểm chứng cho!).
Quả thực, càng đi nhiều, biết nhiều, tôi càng... thấy chán mình, chán văn hóa
"giới" của mình. Và dần tôi… biết thân phận mình hơn!
Người nông dân hàng xóm tôi sang chơi tâm sự thương con gái mình. Bà nói "…thật khó tìm được một người đàn ông tử tế cho nó lúc này! nhìn đâu cũng thấy không chơi bời nghiện hút, cờ bạc, thì lại mở miệng là chửi tục, không nói được một câu tử tế, lười biếng, lại chỉ giỏi ăn! Lấy về thêm tội! Nhìn lên mấy đứa học đi Hà Nội, mở công ty này, đầu tư chứng khoán nọ, giàu đâu chẳng thấy, chỉ thấy về hét bố mẹ bán đất bán ruộng. Mà không thế thì lại vợ nọ con kia nhức đầu. Trông ra chẳng anh nào bền, chẳng biết đâu mà lần".
Một người phụ nữ học thức, rất thông minh, xinh đẹp, công tác bên đài truyền
hình, đã ly dị chồng vài năm, độ tuổi mới chớm ngoài 30, khi nhận thấy
tôi trăn trở về đàn ông Việt, đã nói thẳng thắn với tôi rằng, "nếu em
đi bước nữa, không bao giờ nghĩ đến đàn ông Việt!".
Quay sang câu chuyện trên ba vạn phụ nữ Việt đi lấy chồng Hàn Quốc! Và những
ngày này, sống xa Hà Nội hơn trăm cây số, chuyện trò với người dân, tôi biết ở
đây cũng có phong trào lấy chồng Đài Loan, Trung Quốc...
Sự phát triển của kỹ thuật chẩn đoán hình ảnh, siêu âm, phát hiện thai sớm... đã và đang tạo ra cho các nước Á đông, trong đó có Trung Quốc, Việt Nam, sự mất cân bằng giới tính. Số đàn ông ế thừa do thiếu phụ nữ, đang gia tăng. Cũng mất cân bằng giới vì hậu quả của kỹ thuật hiện đại chẩn đoán thai sớm, đàn ông Nhật, Hàn đổ sang Trung Quốc, Mông Cổ, Đài Loan... tìm vợ! Rồi Đài Loan đổ sang Trung Quốc, Philippine. Indonesia, Việt Nam! Trung Quốc, đổ sang Việt Nam...
Và đến lượt Việt Nam, chắc chắn đàn ông Việt Nam không chịu ngồi không ế vợ!
Nhưng chúng ta đổ sang đâu? Liệu đàn ông Việt Nam với văn hóa hiện tại, đi tìm
vợ ở đâu? Một bộ phận chậm chân chắc phải chấp nhận thân phận sang tìm vợ ở…
Lào? Cambodia?? Bangladesh??? hay sang phi châu????
Vấn đề mất cân bằng giới đang và sẽ bị trầm trọng thêm theo thời gian.
Vấn đề nghiện hút (phần lớn là nam), HIV/AIDS, rồi trộm cắp, tham
nhũng... vào tù (cũng phần lớn là nam giới!) lại vẫn tiếp tục… gia tăng!
Cũng có con gái ở độ tuổi lấy chồng, tôi suy từ tâm tư của tôi, vợ tôi, và cả con gái tôi! Việc phụ nữ Việt đi lấy chồng nước ngoài hàng loạt (Hàn Quốc, Trung Quốc, Đài Loan...), đàn ông chúng ta mới nhìn về lý do kinh tế! Rồi quay sang cả vấn đề quản lí xã hội, quy kết chính quyền địa phương... thả nổi!
Tôi đồng ý hiện tượng phong trào kia là có lý do kinh tế!
Tôi đồng ý là có vấn đề thương trường, lừa bịp!
Tôi đồng ý có vấn đề một bộ phận phụ nữ kém hiểu biết, nông nổi!
Và đồng ý có cả vấn đề chính quyền kém cỏi!
Nhưng tất cả những cái đấy, tôi tin vẫn chưa đủ!
Để hiểu được vấn đề, phải nhìn sâu vào giá trị tương đối của đàn ông Việt, hình
ảnh thực sự người đàn ông Việt trong tâm tưởng người phụ nữ! Giải quyết cái gốc
là tạo lại giá trị văn hóa người đàn ông Việt. Đã đến lúc không thể dùng biện
pháp hành chính ngăn cản được sự tự do hôn nhân! Không thể mong trói buộc người
phụ nữ Việt bằng các ràng buộc gia đình, điều tiếng xã hội! Những cái ràng buộc
đó đang trở nên lỏng lẻo hơn bao giờ hết khi toàn cầu hóa diễn ra với tốc độ số
hóa!
Lúc này, tôi mới thấm truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp! Trong "chút
thoáng Xuân Hương", ở chuyện thứ ba, cảm giác tê tái, đắng ngắt ở
người thi sĩ trước người phụ nữ Việt nơi thôn dã và câu nhận xét của người phụ
nữ này: "... Đàn ông các anh như trẻ con cả! Cũng giống hệt đàn lợn của
tôi, khi nào được ăn thì phởn!".
Đâu rồi hình ảnh đẹp người đàn ông Việt trong tâm tưởng của phụ nữ Âu, Á?
Tôi nhớ đến người thanh niên Hà Nội sang học ở Triều Tiên những năm đầu 70, và
mối tình sâu nặng của anh với người nữ công nhân Bắc Triều Tiên. Họ vượt qua
tất cả mọi cám dỗ và rào cản, vượt qua không gian im lặng mênh mông trong suốt
ba chục năm trời, để rồi đến với nhau khi mái đầu đã bạc, sống cuộc đời đạm bạc
ở khu tập thể Thành Công nhưng giàu vô vạn tình thương yêu!
Tôi nhớ đến mối tình đẹp như một bài ca đi cùng tháng năm khói lửa của đất nước
giữa nữ nhà báo Pháp xinh đẹp và nghệ sĩ Nguyễn Đình Thi, tác giả ca khúc Người
Hà Nội. Vì sự nghiệp giải phòng dân tộc của Việt Nam, họ phải xa nhau, mãi
giữ một tình yêu cháy bỏng hòa với tình yêu đất nước, con người Việt, đàn ông
Việt!
Và tôi nhớ đến những bài thơ, bài ca khắc họa hình ảnh người đàn ông Việt trong
những năm tháng khói lửa:
“Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều,
Bóng dài trên đỉnh núi cheo leo,
Núi không đè nổi, vai vươn tới,
Lá ngụy trang reo với gió đèo”
(Tố Hữu)
“.. các anh đi,
ngày ấy đã xa rồi!
Xóm làng tôi còn nhớ mãi…
Các anh về,.
Mái ấm, nhà vui,
Tiếng hat câu cười,
Rộn ràng trong xóm nhỏ…”
(Lời bài hát “Bộ Đội Về Làng”,
nhạc Lê Yên; thơ: Hoàng Trung Thông)
Đất nước đổi thay. Hình ảnh người đàn ông Việt đã đổi thay? Giờ đây, thử hỏi
đâu là hình ảnh đàn ông Việt trong con mắt người phụ nữ Việt? Tôi tin là, lật
lại giá trị đàn ông Việt, phụ nữ Việt, ta mới hòng tìm ra con đường giải thoát
cho tình trạng "lấy chồng ngoại" cực chẳng đã của người phụ nữ
Việt Nam ngày nay!
Yên Thế, xuân 2011
TRẦN TUẤN
Kể cũng buồn cho đàn ông Việt quá, nhưng tôi thấy bài viết phản ánh khá chân thực về đàn ông Việt nam hiện nay.
Trả lờiXóa