Hoàng Bình Trọng
Có tám vị hầu hết đều thuộc loại "tai mắt" trong giới bút nghiên đi
vãn cảnh hồ Tây, không hẹn mà gặp nhau ở chỗ có mấy chiếc ghế đá trên đường
Cổ Ngư (sau này là đường Thanh Niên). Không bỏ lỡ dịp may, họ kéo nhau vào
cái quán cóc bên cạnh, gọi chai rượu, đĩa mực khô ngồi bù khú. Sau vài chén
thù tạc, ai nấy nóng bừng mặt, và chuyện trò giữa họ bỗng trở nên rôm rả xoay
quanh chủ đề về tha hóa đạo đức, về tác oai tác quái của đồng tiền, về số
phận hẩm hiu của người cầm bút.
Về khuya, cuộc rượu đã tàn, ánh trăng đã nhạt.
Trước khi chia tay để mỗi người về một ngả, họ nảy ra sáng kiến là làm chung
một bài thơ để kỷ niệm cuộc hội ngộ kỳ thú này. Vì họ có tám anh em, để mỗi
vị chỉ làm một câu, nên thể thơ được chọn là đường luật - thất ngôn bát cú.
Ngoài ra, họ còn có quy định như sau: Những "phụ âm" đầu của các
chữ trong câu thơ của ai, thì phải giống với "phụ âm" đầu của các
chữ của tên người ấy.
Người khai bút đầu tiên là Vũ Hoàng Địch: "Đen đỏ đường đời đã đảo
điên". Người thứ hai là Vũ Hoàng Chương: "Chợ chiều chật chội chớ
chân chen". Người thứ ba là Lê Văn Trương: "Trong trắng trung trinh
trèo trầy trật". Người thứ tư là Vũ Đình Liên: "Lá lay lươn lẹo lại
leo lên". Người thứ năm là Trần Thanh Mai: "Mơ mộng, mộng mơ mờ mịt
mãi". Người thứ sáu là Phạm Huy Thông: "Thiết tha, tha thiết thiệt
thòi thêm". Người thứ bảy là Nguyễn Vỹ: "Vội vã về vườn ve vãn
vợ". Người cuối cùng là Đoàn Phú Tứ: "Tích tịch tình tang tớ túng
tiền".
Tính đến nay bài thơ đã ở tuổi gần "thất tuần thượng thọ", và tám
vị đồng tác giả kia đều đã thành người thiên cổ. Kẻ hậu sinh này may mắn được
một vị bô lão, vốn là một nhà nhiếp ảnh đất Hà thành ngày xưa, đọc cho nghe.
Với trình độ thô thiển bản thân, tôi xem đây là một bài thơ rất lạ, rất tài
hoa; hơn nữa, nó còn là một kỷ niệm đẹp của các bậc tiền bối đáng kính nên
xin chép ra đây cho mọi người cùng thưởng thức.
Đen đỏ đường đời đã đảo điên
Chợ chiều chật chội chớ chân chen
Trong trắng trung trinh trèo trầy trật
Lá lay lươn lẹo lại leo lên
Mơ mộng, mộng mơ mờ mịt mãi
Thiết tha tha thiết thiệt thòi thêm
Vội vã về vườn ve vãn vợ
Tích tịnh tình trang tớ túng tiền.
|
Kinh, các cụ gẩy chữ nghe kinh thật
Trả lờiXóaMột trong Bát Thi sĩ đồng tác giả bài thơ này là Phạm Huy Thông cùng quê với mình đấy. Huyện mình có cả một trường học mang tên ông.(NCT)
Trả lờiXóaPhạm Huy Thông có câu dịch rất hay thơ của Byron, nhà thơ lớn người Anh. Câu dịch này được đánh giá ngang tầm nguyên tác:
XóaNguyên tác của Byron:
"FARE thee well! and if for ever,
Still for ever, fare thee well."
Dịch của Phạm Huy Thông:
"Xin chia tay và nếu là mãi mãi
Thêm một lần xin mãi mãi chia tay"
(TĐP)
Tôi dã đọc bài thơ Cô giáo trường Phạm Huy Thông đăng trên blog này.
XóaThì ra NCT tặng thơ cho cô giáo quê mình. Cô giáo ấy đáng yêu quá!
Càng đọc càng hay.
Trả lờiXóaCàng ngẫm càng đúng.
Bởi.
Đường đời đó đây đang đảo điên.
Đen đỏ, đỏ đen đúng đủ đường.
......