13 tháng 5, 2013

Một phút thư giãn tháng Năm (2)

Chúng ta vừa gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất tới mẹ mình ngày hôm qua. Những cô gái lớn lên ai chẳng ước ao mình sẽ thành một người mẹ. Muốn thành mẹ thì phải yêu, phải lấy chồng và sinh con đã chứ. Nhưng vấn đề phòng tránh những gã Sở Khanh vẫn là một trong những nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của mỗi người phụ nữ trong quá trình đi tới mục tiêu làm mẹ. Họ truyền tai nhau những biện pháp tưởng như rất hữu hiệu. Hữu hiệu đến mức nào thì mời các bạn đọc tiếp câu chuyện tôi sẽ kể dưới đây nhé. (NCT)

PHÒNG NGỪA SỞ KHANH!
Cô gái nọ nổi tiếng là xinh đẹp, thân hình nảy nở rắn chắc, chân dài như người mẫu. Nàng làm bao nhiêu chàng trai si mê ngơ ngẩn. Nàng vẫn còn “nguyên vẹn”.
Một hôm, có buổi dạ hội cô gái xin phép mẹ đi dự. Trước khi đi mẹ dặn con gái:
- Con đã lớn rồi, nên học cách phòng ngừa những tên Sở Khanh đi.
- Làm thế nào để có thể phòng ngừa chuyện đó hả mẹ?
- Khi có đứa nào muốn đi xa hơn giới hạn cho phép với con, con hãy hỏi nó: “Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?”. Đàn ông thường sợ chuyện đó lắm.
Thế là cô gái nọ hăm hở đến dạ hội, nàng hôm đó đẹp như một ngôi sao trên trời, sáng bừng lên với bộ váy dài thướt tha màu thiên thanh. Các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy.
Chàng trai thứ nhất tiếp cận nàng công chúa của vũ hội là một công tử cực kỳ đẹp trai, sau khi đi gần hết điệu Valse, chàng trai kín đáo hôn nhẹ vào bờ vai nõn nà của cô gái. Cảm nhận thấy khác lạ, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Nghe đến đây, anh chàng bỗng tái mặt, đưa cô gái về chỗ ngồi và lủi ra xa. Kẻ thứ hai là một chủ doanh nghiệp nổi tiếng giàu có, bước nhảy của anh ta cực kỳ thành thục, vòng tay rắn chắc khỏe mạnh. Cô gái thấy tâm hồn xao xuyến. Bỗng nhiên cô cảm thấy bàn tay đáng nhẽ phải để hờ ở hông nàng đang di chuyển xuống dưới. Cô lại thì thầm vào tai anh chàng lắm tiền nhiều của:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Bước nhảy của chàng thương gia dần dần rối loạn, mắt anh chàng bỗng mờ đi. Kết thúc điệu nhảy, anh chàng lủi nhanh vào đám đông, quên cả chào tạm biệt bạn nhảy.
Tin tưởng vào lời nói của mẹ lắm rồi, cô gái  chủ động đi tìm nạn nhân mới. Lần này là một anh chàng trông rất ngố, rõ là ở nông thôn mới ra nhập cuộc sống nơi thị thành (không biết có phải anh chàng lớp E nào ngày xưa không đây?). Chàng ngố nhảy không đẹp, thỉnh thoảng lại giẫm vào chân cô gái. Sau một hồi vất vả, chàng ngố thấy quá ngượng ngùng vì sự vụng về kém cỏi của mình mới ngỏ lời mời nàng ra ngoài đi dạo. Đến một chiếc ô tô, hắn đưa nàng vào trong. Cảm thấy đến đây là đủ, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Chàng ngố im lặng, đáp lại câu hỏi của nàng bằng một nụ hôn nồng cháy. Sau khi dứt nụ hôn, cô gái hổn hển:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Hắn vẫn không trả lời nàng mà nhẹ nhàng lột quần áo nàng ra. Khi hắn xong các thủ tục khởi động, cô gái cố gắng gồng ngưởi hỏi lại lần cuối cùng:
- Ch….úng ta sau nà…y sẽ đặt t…ên c.c..c…on l…à..à g…g….ì….ì?
Chàng ngố lúc này mới nhẹ nhàng rút trong túi quần ra một bao OK và nói với nàng:
- Nếu nó thoát được ra khỏi cái này…… chúng mình sẽ đặt tên nó là David Copperfield.

37 nhận xét:

  1. David Copperfield tên thật là David Seth Kotkin (sinh 16 tháng 9 năm 1956) là một ảo thuật gia người Mỹ nổi tiếng nhiều trò ảo thuật huyền bí và luôn gây bất ngờ với khán giả. Anh là nhà ảo thuật thành công nhất thế giới về mặt thương mại. Khoảng 40 triệu lượt khán giả đã mua vé trực tiếp xem anh trổ tài, giúp anh thu được hơn 1 tỷ USD.(NCT)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thằng cha này biết lừa từ khi còn là 1 tế bào cơ mà. Nhưng liệu hắn có bị ai lừa không nhỉ ?

      Xóa
  2. Nặc danh10:25 13/5/13

    Thật may, trước kia tôi luôn tin tưởng vào các anh tràng có vẻ ngoài chất phác, giờ tôi không còn gì để mất tôi sẽ đi lừa lại những gã nhà quê sở khanh. Khi nào có thành tích tôi sẽ chia sẻ với blog, cam on NCT!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh10:44 13/5/13

      Chẳng biết bạn có đi lừa được gã nào không hay lại có cảm giác như chú mèo trong bức ảnh đang bị con ong đậu vào mũi, vẻ mặt đầy lo sợ, vì cái ngòi của con ong có thể châm vào mình bất cứ lúc nào.

      Xóa
    2. Sao lại "không còn gì để mất"? Có lẽ bạn là đàn ông (và quê H.Y nữa) ?

      Xóa
  3. Bạn không còn gì để mất tức là bạn đã bị lừa rồi còn gì.

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh07:50 14/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Nhà cậu bé Nam ở trong một chung cư cũ xây dựng trước năm 1980 nên chật chội lắm. Đây là căn hộ ông bà Nam được phân phối thời bao cấp, không mất tiền, diện tích chỉ có 18m2. Bố nam là con trưởng nên được thừa kế căn hộ này.
    Từ ngày Nam bắt đầu đi học, bố mẹ Nam đâm ra rất khó xử!
    Hôm ấy, vào dịp nghỉ lễ, nghỉ đơn nghỉ kép thế nào Nam được nghỉ học tới 4 ngày liền. Chỉ vì hôm trước tiếc tiền, bố không mua cho Nam cái xe tăng, thế là nó ám ở nhà suốt 3 hôm ròng, tình hình của bố mẹ thì ngày càng nước sôi lửa bỏng…..
    Cái khó ló cái khôn. Bố nghĩ ra một diệu kế. Bố bèn bảo Nam ra đứng ở ban công nhìn xung quanh có gì hay thì nói vào cho bố mẹ, khoảng nửa tiếng, nếu tốt bố cho 2 cái xe tăng….. Nam ok liền.
    Thế là công vụ bắt đầu :
    Nam : Có hai xe tải đi ở dưới đường, một trắng một vàng…..
    Bố : Hự…. ự….ừ còn gì không?
    Nam : Có hai đám mây bay trên trời, màu trắng
    Mẹ : A…..a…..còn gì nữa con?…..nữa…..
    Nam : Hết rồi, con vào nhé?
    Bố, Mẹ : Từ từ đã …… nhìn sang nhà bác Khang xem nào?
    Nam : À, hai bác ấy đang ” xxx ”
    Bố mẹ nhảy dựng lên, hớt hải : Sao mày biết ?
    Nam: À, Con bé Trang học lớp con cũng đang đứng ban công nhìn sang đây mà! (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh13:44 15/5/13

      Các bác lớp E cũng giống nhà cháu hay sao mà không thấy bình nhỉ?

      Xóa
  5. Nặc danh07:39 15/5/13

    Nghe các bác lớp E kể chuyện thời đi học thấy vất vả quá, không sướng như bọn em sau này. Hồi học đại học em chơi khá thân với một thằng con nhà giàu. Chuyện gì nó cũng kể và xin em tư vấn. Thằng này bây giờ nghe đâu đã qua 5 đời vợ, chưa kể bồ bịch có lẽ phải đến con số hàng nghìn chứ không thể hàng trăm được. Sự hư hỏng của nó, theo em là do ông bố quá chiều chuộng thằng con quý tử. Những ngày đầu mới nhập trường, ở trong khu nội trú, tuần nào bố nó cũng lên thăm, cho tiền và quà bánh. Ông nghĩ con mình đã lớn nên dặn con phải chăm học, ngoài ra phải biết giải trí, thư giãn để cho tinh thần luôn thoải mái. Vì thương con và không muốn nó phải bắt chước thói hư tật xấu từ bạn bè,ông bố bảo nhỏ với con là cho phép con mình mỗi tháng đi thư giãn vài lần và nhớ ghi vào danh sách chi tiêu để ông thanh toán.Ông bảo con cứ ghi vào khoản ấy là “ săn nai” thì ông sẽ hiểu.Vài tháng sau khi dò xem danh sách chi tiêu của thằng con, ông bố thấy như sau :
    - Tháng 8 “săn nai ---50.000”
    - Tháng 9 “săn nai, săn nai---100.000”
    - Tháng 10 “săn nai ---50.000.........
    Súng tét nòng....sửa súng -- 1.500.000 (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  6. Nặc danh07:43 16/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Gần đây rộ lên vấn đề khách du lịch nước ngoài bị "chặt chém" khi đi taxi. Người ta đổ lỗi cho bọn tài xế taxi vô đạo đức, làm xấu hình ảnh đất nước. Nhưng tôi nghĩ chưa chắc lã là lỗi ở họ đâu mà lỗi chủ yếu là công nghệ chế tạo đồng hồ công tơ mét của ta còn lạc hậu quá mà khâu kiểm định chất lượng thì đang có vấn đề. Hôm nay tôi xin kể một câu chuyện liên quan đến vấn đề này mà tôi trực tiếp chứng kiến.
    Chiếc xe taxi nhãn hiệu Kia morning made in Việt Nam đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên:
    - Ooh... TOYOTA! Made in Japan! Very fast!
    Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to:
    - Ooh... Nissan! Made in Japan! Very fast!
    Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo:
    - Ooh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!...
    Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: 200 USD
    - Ooh... Very expensive!!! This is a short distance!
    Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói:
    - Made in VN! Very Fast
    (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  7. Nặc danh07:58 16/5/13

    Trần Quang ơi, phó thường dân em "một chữ tiếng Anh bẻ đôi" em cũng không biết. Em ít học mà, chỉ biết tiếng Việt thôi. Chuyện anh kể hôm nay nhều ngoại ngữ quá, em chưa cười!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em bảo không biết tiếng Anh, sao em biết đấy là tiếng Anh?

      Xóa
  8. Nặc danh09:08 16/5/13

    Em có bảo em không biết tiếng Anh đâu! Em bảo "một chữ tiếng Anh bẻ đôi" em không biết, nhưng chữ tiếng Anh để nguyên không bị "bẻ đôi" thì em biết mấy chữ. Con em nó dạy em mà! (ND 07:58)

    Trả lờiXóa
  9. Nặc danh07:42 17/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    có hai vợ chồng nhà nọ vì nhà có con cái nên thống nhất với nhau mỗi khi muốn "...vào...ra..." thì phải nói là "đi giặt quần áo".
    Một buổi tối, anh chồng chờ mãi không thấy vợ vào buồng liền thò đầu ra sai thằng con "xuống bếp gọi mẹ ngay bảo bố muốn giặt ngay bộ quần áo nhé".
    Thằng bé chạy xuống bếp truyền đạt mệnh lệnh, đang mải dọn dẹp bát đĩa chị vợ nổi cáu "bảo với bố mày là máy giặt bị chập điện không chạy được".
    Nghe vậy anh chồng tiu nghỉu đi nằm trước, một lúc sau chị vợ xong việc nghĩ lại thấy thương hại anh chồng liền nhắn con "bảo bố là máy giặt sắp chạy được rồi". Nghe vợ nói vậy, anh chồng dỗi liền nói vọng ra "thôi khỏi, tôi vừa giặt tay xong rồi". (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  10. Nặc danh08:56 17/5/13

    Anh chồng này thiếu kiên trì quá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh13:18 17/5/13

      mình lại thấy anh chồng chăm chỉ và rất chịu khó.

      Xóa
  11. Nặc danh07:34 20/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Một ông bố suốt ngày phàn nàn với thằng con trai đang học đại học:
    - Trai tráng ngần này tuổi đầu rồi mà vẫn không có được nổi một con bồ, thằng này kém quá!
    Thằng con gân cổ :
    - Bố có giỏi thì tán thử xem, con với bố ra ngoài kia, thi xem thằng nào tán được trước?
    Hai bố con ra phố, Thấy 1 cô bé rất xinh đi lướt qua, anh con trai nhanh nhảu tán tỉnh
    - Em ơi anh yêu em ngay khi nhìn thấy em, em có yêu anh không?
    Gặp đúng cô đanh đá, cô này ngoái lại :
    - Yêu yêu cái thằng bố mày ý!
    Ông bố nhảy cẫng lên:
    - Đấy! Thấy chưa... Mày thua rồi!!! (Trần Quang).

    Trả lờiXóa
  12. Nặc danh07:30 21/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Có 2 con bọ chét nói chuyện với nhau:
    - Tao sống trên râu của thằng cơ trưởng được đi khắp nơi vui lắm, nhưng mỗi lần đáp xuống thì nó uống rượu nhiều không thể tưởng tượng được làm tao say mèm, tao tức lắm mà không làm gì được.
    - Thì tao kêu mày chuyển nhà sang “râu” con tiếp viên sao mày không nghe, chỗ đó vừa ấm lại vừa thơm, ở thật là sướng.
    - Thì tao cũng nghe lời mày đấy chứ. Tao vừa chuyển qua đó chiều hôm trước thì sáng hôm sau không hiểu sao lại ở trên râu thằng cơ trưởng, vậy mới tức chứ lị! (Trần Quang).

    Trả lờiXóa
  13. Nặc danh07:55 21/5/13

    Trần Quang hình như rất đồng cảm với "thằng cơ trưởng" có râu?

    Trả lờiXóa
  14. Nặc danh07:44 22/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Một người phụ nữ mang con mèo bị bệnh của mình tới gặp bác sĩ thú y. Nàng than thở:
    - Nó bỏ ăn uống mấy ngày nay, nhờ bác sĩ cứu giùm.
    Sau khi khám cho con mèo, bác sĩ thú y liền bảo:
    - Con mèo này nó bị chứng bệnh rụng lông, mà nó lại hay liếm lông, nên lông vào miệng, xuống dạ dày, giờ rối bù trong đó. Tôi không thể cứu nó được, thế nào nó cũng chết thôi!
    Mặt nàng bỗng biến sắc. Ngồi im lặng nghĩ ngợi một lúc lâu, nàng bỗng khóc lóc thảm thiết. Bác sĩ hốt hoảng:
    - Cô đừng quá đau buồn như thế. Cô có thể nuôi một con mèo khác cơ mà!
    - Không phải thế bác sĩ ơi! Tôi đang lo thế nào rồi chồng tôi cũng mắc bệnh này mà chết mất thôi! (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  15. Nặc danh07:40 23/5/13

    Được tin mẹ anh Lê Xuân Phụng (một thành viên lớp E) mất tối qua, tôi xin gửi lời chia buồn thống thiết tới anh Lê Xuân Phụng và gia đình. Để bày tỏ lòng thương tiếc đấng sinh thành của Lê Xuân Phụng, chuyên mục CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC xin nghỉ ngày hôm nay 23/5/2013. Mong đọc giả blog E thông cảm (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trần Quang đúng là một người lịch sự và hiểu biết. Tôi đề nghị anh khóa tới nên ứng cử vào Quốc hội cho dân được nhờv

      Xóa
  16. Nặc danh07:48 24/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Các anh lớp E vẫn tự hòa về khả năng tính toán của mình. Nhưng câu chuyện tôi kể sau đây sẽ cho thấy toán giỏi đôi khi cũng phải là tốt đâu, thậm chí chẳng đem lại lợi lộc gì.
    Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có bất ngờ của hắn.
    - Sao mà anh khấm khá lên nhanh vậy? - một người hỏi.
    - Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp.
    - Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?
    - À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bảy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.
    - Đồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.
    - Ái chà, vậy sao - Gã khờ đáp.
    - Nhưng dẫu sao thì số hai bốn cũng trúng, hắn nói tiếp và nhếch mép cười. (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  17. Nặc danh07:50 27/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Hôm trước, trong bài thơ NÓI THẬT? anh NCT buồn và lo lắng về chuyện con trai anh học lớp 9 không thuộc câu thơ nào vẫn được cô giáo cho điểm văn tốt. Tôi xin kể câu chuyện về cuộc trao đổi của các chuyên gia giáo dục quốc tế và Việt Nam diễn ra tại Hà Nội gần đây để bạn đọc yên tâm, không cần phải lo lắng về kiến thức của con cháu mình.

    Sau thành công của kỳ thi Olimpic toán quốc tế. Nước chủ nhà Việt Nam lại tổ chức một cuộc hội thảo giáo dục, bao gồm những bộ trưởng bộ giáo dục các nước có nền giáo dục phát triển.
    Hội nghị đang tranh cãi xem nước nào có nền giáo dục tốt nhất.
    Đại biểu Mỹ:
    - Nước chúng tôi, tin học đóng vai trò hàng đầu, một đứa trẻ 3 tuổi có thể sử dụng thành thạo máy vi tính và internet.
    Mọi người xôn xao về báo cáo này.
    Đại biểu Trung Quốc:
    - Thế đã là gì, ở Trung Quốc, có những thần đồng mới 9 tuổi đã có thể theo học chương trình đại học.
    Cả hội nghĩ vỗ tay nhiệt liệt.
    Đến Việt Nam, đất nước chủ nhà, mọi người chăm chú nghe bài phát biểu của ông bộ trưởng:
    - Tất cả đều là tầm thường hết, ở Việt Nam chúng tôi, thậm chí có rất nhiều học sinh không biết đọc biết viết cũng tốt nghiệp trung học phổ thông cơ sở. (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh08:50 27/5/13

      Đúng là cười, nhưng ra nước mắt Bác Trần Quang ạ !

      Xóa
  18. CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Hôm qua Trường thằng con trai tôi học tổ chức tổng kết năm học 2012-2013. Rồi cả lớp ở lại liên hoan chia tay. Trong lúc vui vẻ co trò kể chuyện vui với nhau.
    Cô giáo hỏi bạn trai tên Huy : - Huy cho cô biết, trên cây có 10 con chim, một người thợ săn bắn chết một con, hỏi còn mấy con?
    - Dạ, tiếng súng nổ làm chim bay đi hết, làm gì còn con nào?
    - Sai, súng săn bây giờ là súng hơi, làm gì có tiếng nổ, còn 9 con. Tuy nhiên, cô rất thích kiểu suy nghĩ của em.
    - Thế em đố lại cô 1 câu có được không ạ? Huy lễ phép hỏi cô.
    - Được.
    - Có 3 cô gái cùng ăn kem, một cô cắn từng miếng kem một, một cô ngậm và mút que kem, một cô thì để cho kem chảy vào miệng rồi nuốt, hỏi trong 3 cô ấy cô nào đã có chồng rồi?
    - Cô giáo suy nghĩ một lúc rồi đỏ mặt, bảo:
    - Huy, em rất bậy, đi ra ngoài viết bản kiểm điểm.
    - Huy trả lời:
    - Thưa cô, người có chồng là người tay có đeo nhẫn cưới. Tuy nhiên, em rất thích kiểu suy nghĩ của cô!!! (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh19:52 28/5/13

      Bác Trần quang lại nhồi nhét đầu trẻ rồi !

      Xóa
    2. Nặc danh20:43 28/5/13

      Em Huy của Trần Quang nói chẳng đúng gì cả, em có chồng rồi mà tay có đeo nhẫn cưới đâu? Cô giáo bắt Huy làm kiểm điểm là đúng.

      Xóa
    3. Chắc ND 20:43 không phải là một trong 3 cô gái ăn kem mà trò Huy trông thấy rồi. Mặt khác, bây giờ có nhiều người phụ nữ có chồng rồi nhưng không đeo nhẫn để lừa các chàng trai trẻ.

      Xóa
    4. Nặc danh08:41 29/5/13

      Anh E 21:09 ơi, em là phu nhân của lớp E đây, lúc cưới nghèo quá bọn em không có có NHẪN ? hu.hu...

      Xóa
    5. Vì bọn anh nghèo không có nhẫn tặng nên phải chấp nhận vợ mình coi như chưa có chồng, có quyền đi mồi chài mấy chàng đại thiếu gia. Em nào còn sống được với bọn anh đến hôm nay thì đã được tặng danh hiệu bà vợ Việt Nam anh hùng rồi còn gì.

      Xóa
  19. Nặc danh07:47 29/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Những ngày gần đây trời nóng quá, hỏa hoạn xảy ra nhiều, tôi chợt nhớ ra câu chuyện liên quan đến anh lính cứu hỏa, hàng xóm của mình. Câu chuyện này do vợ anh lính đó kể cho vợ tôi nghe khi mấy bà rỗi việc ngối tán gẫu với nhau, chứ không phải do tôi bịa ra đâu nhé.
    Một buổi tối, khi đi làm về, anh lính cứu hoả bảo vợ:
    - Em biết không, ở trạm cứu hoả của anh ấy mà, người ta áp dụng một hệ thống quản lý mới theo tiêu chuẩn ISO rất hữu hiệu. Khi có hồi còi thứ nhất, mọi người chạy ngay về vị trí tập trung. Nghe hồi còi thứ hai, mọi người nhanh chóng mặc các bộ đồ cứu hoả. Nghe hồi còi thứ ba, tất cả lên xe để xuất phát. Từ nay vợ chồng mình cũng làm như thế nhé.
    - Cụ thể là sao? Cô vợ hỏi.
    - Khi anh hô: “hồi còi thứ nhất” em cởi bỏ quần áo. Khi anh hô: “hồi còi thứ hai” em nhảy phóc lên giường, và khi anh hô: “hồi còi thứ ba” chúng ta bắt đầu “làm việc”…
    Tối hôm sau, khi đi làm về, anh lính cứu hoả hô:
    - Hồi còi thứ nhất!
    Thế là vợ anh ta nhanh chóng cởi quần áo…
    - Hồi còi thứ hai!
    Thế là cô vợ chui ngay vào dưới chăn…
    - Hồi còi thứ ba!
    Thế là họ bắt đầu “làm việc”…
    Được khoảng 2 phút, cô vợ hô:
    - Hồi còi thứ tư!
    - Hồi còi thứ tư là cái gì??? – Anh lính cứu hoả ngạc nhiên hỏi.
    - Thêm ống đi, còn xa lửa quá! (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  20. Nặc danh07:38 30/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Tôi nghiệm ra, cách nhìn nhận của phụ nữ về một vấn đề hay một hành động nào đó khác xa so với nam giới. Để minh chứng cho điều này, tôi xin kể một câu chuyện tâm sự của một đôi uyên ương vừa tổ chức xong lễ thành hôn.
    Khách khứa ra về hết, trong buồng chỉ còn đôi vợ chồng trẻ. Cùng nhau uống ly rượu hợp cẩn, nhìn nhau say đắm, chú rể hăng hái giục: “Thôi, ta vào việc đi em!”. Cô dâu bẽn lẽn: “Vội thế. Còn sớm mà anh!” Chú rể nôn nóng: “Sớm gì nữa, 10h rồi đấy”. Cô dâu lại bẽn lẽn: “Nhỡ ai gọi cửa thì phiền”. Chú rể càng nôn nóng: “Không ai quấy rầy chúng mình nữa đâu. Thôi, nhanh lên em! Anh chịu không nổi rồi”. Cô dâu rụt rè: “… Thế anh tắt đèn đi vậy. Xấu hổ lắm”. Chú rể trố mắt: “Sao lại phải tắt đèn? Tắt đèn thì làm sao… đếm tiền được?” (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  21. Nặc danh10:16 30/5/13

    Trần Quang mâu thuẫn rồi. Hai người đang "nhìn nhau say đắm", sao chủ rể lại nghĩ đến đếm tiền, chỉ có cô dâu nghĩ đến ... ấy?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi nghĩ câu chuyện của TQ phản ánh rất đúng tâm lý đàn ông: "Vui duyên mới không quên nhiệm vụ". Mà nhiệm vụ quan trọng của đàn ông là kiếm tiền, còn nhiệm vụ quan trọng nhất của đàn bà là tiêu tiền. Đà ông cơ bản khác đàn bà ở chỗ ấy nên anh chồng mắt thì nhìn vợ say đắm nhưng đầu óc thì đang để ý đến đống phong bì.

      Xóa
  22. Nặc danh07:34 31/5/13

    CƯỜI TRƯỚC GIỜ LÀM VIỆC
    Ngày mai là ngày tết của thiếu nhi (1/6). Không biết bọn trẻ bây giờ thế nào, chứ ngày còn ở tuổi chúng bây giờ tôi đã được nghe các anh chị lớp trên kể nhiều chuyện tiếu lâm "tục tĩu" lắm, thế mà mình vẫn không mắc chứng nói tục được mới lạ chứ. Ngày của con mình lại làm tôi nhớ đến câu chuyện ngụ ngôn về ngôn ngữ của giới động vật,nghe từ hồi học lớp 6. Chắc nhiều người đã biết câu chuyện này, nhưng hôm nay cứ ôn lại để các cháu biết về bố mẹ chúng ngày xưa. Câu chuyện thế này:
    Con gà trống đạp mái. Con gà con thấy thế kêu lên:
    - Khiếp! Khiếp! Khiếp!
    Con chó trong nhà nghe gà con kêu “khiếp” chạy ra hỏi:
    - Ðâu ? Ðâu ? Ðâu?
    Con vịt lắc đầu kêu:
    - Nhục! Nhục! Nhục!
    Gà trống đạp mái xong bay lên nóc nhà vỗ cánh hùng dũng kêu lớn tiếng:
    - Ðời có thế mà thôi!
    Gà mái vừa dắt con về vừa lẩm bẩm:
    - Vừa đau vừa rát! Vừa đau vừa rát!
    (Trần Quang)

    Trả lờiXóa
  23. Nặc danh10:18 31/5/13

    Trần Quang chưa có vợ con, nên kể chuyện này sai vài chỗ rồi! Gà mái nói "Vừa đau vừa rát, vừa đau vừa rát!" là khi nó đẻ trứng cơ, và nó gào rất to để khoe cái "đau, rát" ấy, cũng là khoe cái thành tích nó vừa làm được ấy. Còn lúc gà trống hành sự xong và kết luận "Đời chỉ có thế mà thôi", thì gà mái dắt con đi bới và gọi con, nhưng thực ra là để bày tỏ cảm xúc "Thích, thích!!! ..."

    Trả lờiXóa

Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.