31 tháng 12, 2012

Bài thơ Bỏ trốn- Đừng tin các nhà văn

Tôi có một truyện ngắn đăng báo Văn Nghệ dịp đầu năm 2010, truyện "Bỏ trốn". Truyện đăng ra, có một người bạn tôi vốn mất liên lạc với nhau từ lâu, đến gặp tôi và cả quyết rằng (và phàn nàn) tôi viết lại câu chuyện của anh ấy. Đại khái truyện rằng, có một anh chàng và một cô bạn gái (chán chồng) ở TPHCM, nhân một lần cô gái đi công tác ở Hà Nội, anh kia cũng bỏ trốn ra Hà Nội. Họ gặp nhau ở khách sạn, làm gì thì ai chả đoán ra. Sau cuộc gặp, anh ta thấy muốn yêu cô kia, nhưng không hiểu sao cô gái kia lại bảo phải "cancel", tức là chỉ gặp 1 lần thôi, rồi chấm dứt.
Truyện còn trên website của tôi: Ở ĐÂY
Tôi đã phải thanh minh rằng truyện đó tôi bịa ra. Nhà văn cứ viết truyện gì cũng là có thật như nhà báo, thì có truyện tả âm phủ, nhà văn cũng phải chết à? Nói mãi, đành phài giở quyển sổ tay cũ kỹ, cho anh ta xem bài thơ dạng phác thảo câu chuyện đó. Nhìn ngày tháng, xem kỹ bản thảo, anh ta mới tin. Vì tôi viết bài thơ lâu rồi, trước chuyện bỏ trốn của anh ta khá lâu.

Đây là trường hợp làm văn vần trước, thực ra cũng không vần, mà là câu trùng điệp thôi. Bài thơ nói tâm trạng một người đàn ông bỏ trốn hẹn hò ngoại tình với một người đàn bà. Hai người tưởng mình mặc kệ đời, có thể trốn đi xa, nhưng rồi lại vẫn phải trở về sống với cuộc đời mòn mỏi, không đến nỗi "mòn mỏi, mốc lên, cũ đi..." như xưa kia Nam Cao viết, nhưng cũng là cuộc sống vô vị. Sau đó, tôi tự thấy mình không hiểu thơ là gì, nên viết thành truyện ngắn. 
Anh bạn tôi trước khi chia tay, thì thở phào: Đừng tin các nhà văn...
Nhân dịp có blog này, xin post nó lên đây.

Bỏ trốn 

Tôi bỏ trốn cùng em một ngày liều lĩnh
Bỏ lại thế gian tẻ nhạt dưới chân mình
Bay lên mải mê tình yêu trái cấm
Trời cũng động lòng 
Cho mây đến âm thầm che trưa nắng
Em tươi mềm rực rỡ mát như trăng 

Thành phố xa có dào dạt biển mưa 
Tôi có em dịu dàng giông tố
Con đường ấy dẫu quen thôi
Lâu rồi không đi nổi
Cái tôi ơi đi đến tận cùng nhau.

Thành phố cũ mèm của em ai cũng giống ai
Ngôi nhà quen có hai người mòn mỏi
Tôi bỏ trốn cùng em
Đến một mai đâu đó
Sống tận cùng thân thuộc ở trong nhau

Nhưng rồi cái tôi không vùng thoát được lâu
 Đến ngái ngủ lại trở về nhân thế
Lại vần vụ lo toan thậm tệ
Em cũng xa xôi mỗi khi bước qua tôi.
Em trốn tôi, cái tôi cũng trốn tôi.
Ta lẫn vào cộng đồng vội vàng rối rít
Em trốn em về ngôi nhà quen biết
Kiêu hãnh bình yên ngày mệnh phụ
Phũ phàng đêm dị mộng đồng sàng

Thành phố vẫn huy hoàng
Người người vui vẻ có tôi và em 
trên mỗi bước đường quen
Chỉ tôi và em mất mát
Tôi mất tôi và em mất em...
Ta mất nhau
như chưa hề có cái tôi nào 
không bao giờ đi đến tận cùng nhau

5 nhận xét:

  1. Nặc danh13:40 1/1/13

    giá như tôi bắt chước được nhân vật này...

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh17:32 3/1/13

    Tôi đã đọc NXH với 2 lần BỎ TRỐN (Bài thơ và truyện ngắn). Tôi THÍCH cả hai cái BỎ TRỐN ấy, nhưng RẤT THÍCH bài thơ, vì bài thơ có nhiều tâm tư với chiều sâu nội tâm hơn truyện nên lắng đọng trong lòng người đọc. Khó có thể quên được những câu thơ:
    Thành phố xa có dào dạt biển mưa
    Tôi có em dịu dàng giông tố
    ....
    Chỉ có tôi và em mất mát
    Tôi mất tôi và em mất em ...
    Tôi thấy anh NXH chỉ cần viết bài thơ này đã là quá đủ. Không cần viết thành truyện như thế.
    Tôi chắc ai đọc BỎ TRỐN,cũng sẽ thấy mình trong đó, có thể thấy nhiều hay ít. Thế, nên không trách gì anh bạn của nhà văn cứ khăng khăng rằng NXH đã viết truyện của mình. Đúng là NXH đã xây dựng được hình tượng có ý nghĩa kháii quát "riêng mà chung" kiểu như PHÉP THẮNG LỢI TINH THẦN của nhân vật AQ (Lỗ Tấn).
    Tôi lại muốn cảnh tỉnh anh bạn của nhà văn NXH: Các nhà văn nói quá đúng. Hãy cảnh giác với các nhà văn!

    Trả lờiXóa
  3. Tôi không thấy tôi trong đó đâu nhé, thưa nhà văn NXH và bạn nặc danh 17:32 (NCT)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không ai khảo ông đâu, sao lại không khai cái gì trong đống rơm thế (NXH)

      Xóa
  4. "CÁI ÔNG THÀNH" này vẫn "láu cá" vậy, hầu như ngày nào cũng gặp NXH (Lại còn thưa gửi nữa chứ) Có lẽ NCT định nói với ai đó! Hay là để chứng minh mình với "chị" Minh ?

    Trả lờiXóa

Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.