Trời tối sầm du khách lỡ hẹn nhau
Đường bì bõm Hà Nội người câm lướt
Ngâu đã vào, tiếng khóc trải nhân gian…
Đâu ngày hạ mặt ngời lên sen hát
Sông trong xanh cò trắng vút bay lên
Đâu mùa thu nắng vàng tơ kén
Đâu không gian tiếng hạc vang lừng
Ta đã chán yếu hèn Ngâu than vãn
Ta đã thôi tin lý lẽ của Trời
Một trừng phạt làm khổ bao nhân thế (*)
Mùa bị cầm tù trong tháng mưa Ngâu
Thu sẽ về sau buồn khổ tháng Ngâu…
8/8/2013
N.X.H
Ghi chú: (*)Tương truyền, Trời trừng phạt con mình là Chức Nữ,
do đã yêu Ngưu Lang, mà đày họ đi xa, hàng năm vào ngày này, hai người gặp nhau
than vãn, thành mưa Ngâu
Hoan hô anh NXH, anh đã từ thảo nguyên bao la về "Tức sự" cảnh Hà Nội những "ngày bão rớt". Thơ anh bao giờ cũng đầy tính triết lí. Em cũng không tin và không thích nhiều "lí lẽ của Trời", nhưng riêng chuyện Ngưu Lang - Chức Nữ, em vẫn muốn tin.
Trả lờiXóa(Mưa Ngâu)
Tôi thấy bài thơ của NXH chỉ cần giữ lại hai khổ giữa (bỏ khổ đầu và câu cuối) là đã đủ để cho mọi người suy ngẫm rồi. Hiển nhiên sau mưa Ngâu mùa thu sẽ đến, chẳng cần phải nói ra thơ. Khổ đầu mang tính miêu tả hiện tượng nhưng không có cảm xúc. Bài thơ nên lấy đầu đề là CẢM TÁC thì hay hơn. Xin gửi tới tác giả và bạn đọc blogE một bài thơ về Ngâu do một người tôi quen sáng tác, cũng chất chứa ý tưởng như nhà thơ NXH
Trả lờiXóaTÌNH NGÂU
Ngâu về giọt vắn giọt dài
Tình trong lai láng mưa hoài sầu đong
Tấm lòng trải với non sông
Khối tình dâng gừi người mong ngóng chờ
Nỗi niềm thấm đẫm vào thơ
Con tim rung đập thẫn thờ khát khao!
Người ơi cách biệt phương nào
Có nghe thương nhớ dâng trào mưa chan !
Cùng tuyên thệ với giang san
Đồng lòng ta bắc cầu an nối bờ !...