Con đi công tác
miền xa
Cha trông mẹ ngóng tháng ngày biệt ly
Mải mê
đô thị hiếu kỳ
Quên lời cha dặn “ nhớ về thăm cha “
Chỉ đôi
ba tháng trôi qua
Đầu cha bạc trắng mắt càng thêm sâu
Thương
cha bệnh đã ủ lâu
Lòng con đau đớn “ còn đâu mấy ngày”
Nghĩ mà
thương lắm cha ơi!
Bao năm tần tảo sớm hôm thân cò
Lo bà, lo
mẹ, lo con
Rồi mong con được bằng người bằng ta
Nhớ cha
từ thuở lên ba
Cha nâng, cha bế, cha ru từng ngày
Nghĩ, rồi xống mũi lại cay
Mắt con rơi lệ ruột đau xé lòng.
Cha ơi
cha sống lại đi!
Để con làm lại những ngày chưa ngoan.
M.H.
Thơ lục bát mà thất vận nhiều quá. cái khó của thể thơ này là rất coi trọng vần, nhiều khi phải hy sinh cả ý để đảm bảo vần giữa các câu 6 và 8. Tác giả không nên giãi bày thẳng nỗi lòng mình thế này mà nên mượn hình ảnh, cảnh vật xung quanh để gửi gắm nỗi lòng thì thơ mới hay.
Trả lờiXóaVí dụ, khi nói nỗi buồn cô đơn, thương nhớ của đôi lứa phải xa nhau Nguyễn Du tả:
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường.
Vài ý kiến góp ý với nữ thi sĩ.