Tôi viết để tri ân những thầy thuốc chân chính
Có một gã họ Kim, thủa hàn vi, gia đình gã khá cơ cực, trong khi vợ gã lại sinh cho gã 2 cô con gái. Sau nhờ có chút kiến thức về xây dựng nên gã làm chủ thầu xây dựng. Công việc khá suôn sẻ nên gia đình gã cũng dần khá lên. Khi đã có của ăn, của để thì cũng là lúc vợ gã sinh cho gã một quý tử. Chẳng nói thì ai cũng biết, cả gia đình nội ngoại của gã nâng niu, chiều chuộng thằng con thế nào.
Có một gã họ Kim, thủa hàn vi, gia đình gã khá cơ cực, trong khi vợ gã lại sinh cho gã 2 cô con gái. Sau nhờ có chút kiến thức về xây dựng nên gã làm chủ thầu xây dựng. Công việc khá suôn sẻ nên gia đình gã cũng dần khá lên. Khi đã có của ăn, của để thì cũng là lúc vợ gã sinh cho gã một quý tử. Chẳng nói thì ai cũng biết, cả gia đình nội ngoại của gã nâng niu, chiều chuộng thằng con thế nào.
Vì công
việc, gã thường xuyên không có mặt ở nhà. Thế rồi, một đêm, vợ gã gọi
điện báo rằng, con trai gã hiện phải cấp cứu tại bệnh viện. Nhận được
điện, gã sấp ngửa về ngay bệnh viện. Gặp vợ, gã mới biết, chập tối, con
gã đang chơi đột nhiên bị đau bụng dữ dội. Khi vợ gã mang tới phòng cấp
cứu, các bác sĩ chỉ xem xét một lúc rồi thôi. Hiện tại con trai gã đang
nằm trên giường, cũng không thấy khóc nữa. Không biết thế nào?
Sốt ruột, gã gõ cửa xin gặp bác sĩ. Phải mất một lúc sau, có một
người ra mở cửa. Gã tranh thủ đảo mắt nhìn, thấy con gã đang nằm bất
động trên giường. Khi gã hỏi về bệnh tình con trai gã thì người đó bảo
gã cứ chờ bên ngoài. Chắc không lâu đâu?.Giật mình, gã nghĩ: Thế thì con
gã nguy to rồi?....
Rút kinh nghiệm trong làm ăn. Để được
quan tâm cần phải có….Sau khi chuẩn bị phong bì, gã tự tin gõ cửa và lần
này, vẫn vị bác sĩ đó mở cửa. Gã hấp tấp nói: Các bác sĩ thông cảm cầm
chút bồi dưỡng và quan tâm cứu chữa cho cháu giúp tôi?. Thật không ngờ,
vị bác sĩ kia gạt tay gã ra và nghiêm giọng nói: Anh cất phong bì đi.
Chúng tôi sẽ làm hết trách nhiệm và lương tâm của người bác sĩ. Xin gia
đình thông cảm?
Thôi, thế là hỏng rồi? Khi người ta không
cầm phong bì thì chắc con mình không cứu được rồi?. Xin chuyển viện cho
con để: “Còn nước còn tát”. Gã nghĩ và quyết định dứt khoát.
Lần này, vị bác sĩ khác ra mở cửa. Gã đề nghị xin được chuyển viện cho
con. Vị bác sĩ nói: Gia đình cứ chờ thêm một lúc, chúng tôi cũng sắp cho
cháu về rồi?. Gã toát mồ hôi? Sao lại cho cháu về? Hay là con gã đã
chết rồi?...
Hôm sau, gã tới phòng cấp cứu để cảm ơn
các y, bác sĩ đã cứu sống con gã. Lúc đó gã mới biết, do ăn no, lại chạy
nhảy lên con gã bị lồng ruột. Sau khi tiêm thuốc giảm đau, các bác sĩ
đã xử lý xong. Khi gã đến bệnh viện là lúc con trai gã đang ngủ.
…
(Bài viết do bạn đọc gửi đến từ Blog K20h.blogspot.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.