Khi mê bùn chỉ là bùn
Ngộ rồi mới biết trong bùn có sen
Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ rồi mới biết trong tiền có tâm
Khi mê dâm chỉ là dâm
Ngộ ra mới biết trong dâm có tình
Khi mê tình chỉ là tình
Ngộ ra mới biết trong tình có dâm!
Về thăm chiến trận Điện Biên
Ngậm ngùi tiếc thuở tráng niên qua rồi
Ngày xưa kéo pháo băng đồi
Nay không kéo được qua đùi chị em.
Ái tình nếu uống đủ liều
Loài người sẽ thoát được điều tà dâm
Ai ai cũng sống khỏa thân
Mặc quần sẽ lại khiêu dâm mọi người
Làm thơ anh chỉ nghiệp dư
Hội thơ chuyên nghiệp họ chưa cho vào
Yêu em anh cũng nghiệp dư
Hội yêu chuyên nghiệp họ chưa cho vào!
Yêu như ngọn gió thổi chơi
Bỗng dưng thổi dạt hai người vào nhau
Yêu đừng hẹn trước thề sau
Khi yêu mới biết mình đâu của mình
Nhớ nhiều rồi sẽ quên nhiều
Yêu là chẳng hiểu mình yêu cái gì
Hẹn lòng lại muốn đừng đi
Gần lâu bỗng lạ, xa thì bỗng mong
Nợ tiền trả hết là xong
Nợ tình càng trả càng phong lưu tình
Từ ngày đã lấy vợ rồi
Thấy mọi cô gái trên đời đẹp hơn.
Được lấy bốn vợ cùng ngồi một nơi
Hà Đông sư tử hết thời
Có giỏi kiện thánh đạo Hồi A La
Đi thăm đất nước Trung Hoa
So ra gái đẹp thua xa quê mình
Còn như miếu mạo cung đình
Không xem cũng biết rằng mình kém xa.
Suốt đời chỉ yêu một người
Bệnh ấy còn nặng gấp mười ung thư.
Ngày xưa đất rẻ như bèo
Vườn chung ong bướm bay vèo là sang
Dậu mồng tơi cạnh nhà nàng
Nay xây tường kín xin chàng bấm chuông.
Rượu chè, cờ bạc, gái trai
Là thuốc trường thọ ông trời cho ta
Chính trị là thứ tránh xa
Bàn nhiều đoản thọ hoặc là đánh nhau.
Ngày xưa vắng vẻ phố phường
Chữ Tâm, chữ Đức ta thường để trên
Ngày nay người chật như nêm
Chữ Nhẫn thường được đặt lên bàn thờ
Hôm xưa lên tỉnh về làng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Bây giờ quần trễ rốn lồi
Khổ tôi khổ cả bố tôi đang thiền.
Tai họa của nó mới là của ta
Của chìm của nổi trong nhà
Của ta rồi sẽ lại là của con
Đàn ông là kẻ lừa gần
Đàn bà là kẻ lừa dần từ xa
Bẫy tình tạo hoá lừa ta
Bị yêu lại cứ tưởng là được yêu.
Kẻ thì sang bến, người đang trở về
Lái đò lái mãi thành mê
Sang về chẳng biết mình về hay sang
Làm thông ngay giữa kiếp người
Làm người lại đứng giữa trời như thông
Lá reo tiếng hạc từng không
Vi vu nào biết là thông hay người
Vợ là thánh chỉ vua ban
Có sao dùng vậy không bàn đúng sai
Quỷ thần chứng cả hai vai
Vợ là thiên tạo trần ai miễn bàn
Sợ vợ tới chỗ tận cùng
Ta sẽ cảm thấy như không sợ gì
Im lặng vợ bảo giận gì
Tươi cười vợ bảo chắc đi với bồ
Thôi thì đành phải tấu cô
Cô bắn súng lục, cô bơi thuyền rồng
Mình ngu nhiều kẻ ngu hơn
Cho nên được gọi là khôn hơn người
Em xinh đâu bởi nụ cười
Em xinh là bởi nhiều người xấu hơn.
Yêu là chẳng hiểu tình yêu thế nào
Thiên thai mở khóa động đào
Yêu là cõi phúc buộc vào dây oan
Nếu yêu cái xích dưới chân
Thì xiềng xích hóa thành thần tự do
Cây muốn lặng gió chẳng đừng
Trách ai đem chiếc lược sừng tặng sư
Khiến lòng sư những ngẩn ngơ
Nửa mong mọc tóc, nửa lo trọc đầu
Tình nào cũng mối tình đầu
Không ai đến được nơi đâu hai lần
Không gì cũ như mùa xuân
Mỗi lần xuân đến vẫn lần đầu tiên
Muốn so thơ dở thơ hay
So bồ của họ biết ngay thôi mà.
Nghe bồ đọc thuộc thơ ta
Sướng hơn được giải gọi là Nobel.
Ngày xưa trái đất hình vuông
Cho nên đi đứng trên đường thẳng hơn
Bây giờ trái đất hình tròn
Cho nên bao kẻ lom khom định bò.
Nhân loại dù tiến bao xa
Hôn nhau vẫn cũ như là ngày xưa
Dù người làm được nắng mưa
Thì em vẫn mới ta chưa hiểu gì
Quả tim không học đập đều
Làm tình không học vẫn chiêu tuyệt vời
Nhiều cái không học trên đời
Lại là những cái loài người cần hơn
Không cần học ở trong trường
Ngoại ngữ học ở trên giường nhanh hơn.
"Muốn so thơ dở thơ hay
Trả lờiXóaSo bồ của họ biết ngay thôi mà.
Nghe bồ đọc thuộc thơ ta
Sướng hơn được giải gọi là Nobel"
Thật đúng với tâm trạng của những người làm thơ (NCT)
Ông NCT có dám so bồ với tôi k?
XóaTôi chỉ dám so bồ với bà xã thôi. Bà xã mình yêu ba anh thì mình yêu ba cô thế là hòa. Chuyện tán tỉnh vớ vẫn không tính.(NCT)
XóaĐã nghe câu chuyện "dấu Huyền"
Trả lờiXóaGiờ ta lại biết thêm miền "Huyền thi"
Đường thơ rộng mở ta đi
Huyền thi là gác đầu Thi dấu Huyền
Bác nào yêu cái xiềng xích chưa? Cũng hay lắm đấy
Trả lờiXóaBác Nặc danh 09:13 định nghĩa "huyền thi" mơ hồ và khó hiểu quá. Đọc huyền thi em thấy đây đích thị là cháu, chắt của ca dao. Nếu thử ADN thì không thể chệch được, chỉ có điều "huyền thi" còn bé tí nói chưa sõi, đi chưa vững thôi. Em thử đưa mấy bài ca dao các cụ nông dân nhà ta làm cách đây vài trăm năm để chứng minh với các bác đây chính cụ hay tổ của "huyền thi" nhé:
Trả lờiXóaThương nhau củ ấu cũng tròn
Không thương thì quả bồ hòn cũng vuông
Vợ đẹp cùng tổ đau lưng
Chè ngon ngọt giọng, thuốc ngon quyện đờm
Thương em anh cũng muốn thương
Nước thì muốn chảy nhưng mương chẳng đào
Em về lo liệu thế nào
Để cho nước chảy lọt vào trong mương
Lỗ mũi mười tám gánh lông
Chồng yêu chồng bảo tơ hồng trời cho
Đêm nằm thì ngáy o o...
Chồng yêu chồng bảo ngáy cho vui nhà
Đi chợ thì hay ăn quà
Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm
Trên đầu những rác cùng rơm
Chồng yêu chồng bào hoa thơm rắc đầu.
Tác giả Nguyễn Bảo sinh công bố "huyền Thi" cũng giống như bác nông dân phát hiện ra trái đất hình cầu vậy. Dù sao cũng cám ơn sự sáng tạo kiểu hai lúa.
Tôi không đồng ý. Khi ông Bảo Sinh nói ra, ai cũng thấy có lý, như là ông ta nói hộ mình. "Ra đường sợ nhất công nông, về nhà sợ nhất vợ không nói gì" cũng của ông ấy. Vậy thì ông ấy là số 1, không giống ai, không ai giống. Cũng như Bút Tre.
Xóa