Sau những ngày tập trung rèn luyện tại quân khu Mía, Thắng tôi đến nhận nhiệm vụ tại Binh đoàn 318 đóng quân ở khu vực tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu. Trong lúc NCT và THK đang vui vẻ với cô em cổ cao trắng ngần con ông Chủ nhiệm hợp tác xã, rồi ngồi nóc tàu hưởng làn gió mát lành của rừng cọ đồi chè, đến thăm các cô em Trường sư phạm ở nơi tiên cảnh với màu xanh của nắng , thì Thắng tôi ngày cô đơn với mưa rơi, đêm thao thức với bao nỗi suy tư. Nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, LPT xin gửi tới các bạn bài thơ viết về sự trăn trở của một người lính trẻ trong đêm dài thao thức đó.
ĐÊM!
Trong đêm dài trăn trở
Đất cựa mình than thở.
Trên trời, sao lung linh
Chắc vẫn còn đang thức!
Ngọn gió mãi hồn nhiên
Cùng cây xanh ca hát.
Trời khóc vì xa đất
Để những giọt mưa rơi!
Lòng người hằng khát khao
Muốn với cả trời sao....
Trong đêm dài trăn trở
Đất cựa mình than thở!
LPT - Vũng tàu 27.5.1981
Tôi rất ngạc nhiên về tác giả bài thơ này. Kể cả bây giờ ông làm bài thơ này tôi cũng bái phục, chứ không nói cách đây 31 năm. Bài thơ có tứ. Tác giả thật sự nắm được thi pháp. Tôi nghĩ tác giả có đọc thơ Đường chăng. Cảm xúc rất tự nhiên mà chỉnh: Từ đêm- đất- trời (khổ 1) đến gió -cây - trời (khổ 2), chuyển hiển nhiên sang người- trời- đêm -đất. Như là luân hồi chu kỳ tự nhiên của vạn vật. Trong đó chỉ có 1 chữ người, nhưng toàn bộ bài thơ là tình người nặng trĩu. Tôi đoán thời điểm này tác giả đang rất suy tư về vận mệnh lớn của kiếp nhân sinh (NXH)
Trả lờiXóaTôi đọc mấy bài thơ của ông LPT viết trong thời gian ở Vũng tàu nhận thấy tác giả có những tâm sự rất trăn trở. Không rõ thời gian này có điều gì khiến bạn suy tư như vậy? Có thể bộc bạch với anh em được không?
Trả lờiXóaSau khóa huấn luyện ở Mía, Thắng tôi được phân về binh đoàn Dầu khí 318 VT. Trong bối cảnh kinh tế đất nước cực kỳ khó khăn,lòng tôi cứ mãi trăn trở một con đường đi lên, vượt qua khủng hoảng...Nhiều đêm thao thức và như thấy hồn mình giao hòa cùng trời đất... Một nỗi khát khao cho ngày mai tươi sáng!
XóaCảm ơn các bạn,Cảm ơn XH,cảm ơn Nặc Danh 08:53.. Đã đồng cảm!
Bác Thắng ơi, cháu Nặc danh yêu thơ bác đây ạ. Các bài thơ của Bác cháu đọc và ngẫm nghĩ mãi mới hiểu được, không như thơ của bác NCT toàn viết về tình yêu nên rất dễ thuộc. Bác NCT chắc chuyên về thơ tình, còn bác thì chuyên về thơ triết học. Chắc hồi học đaị học Bác giỏi Triết lắm. Chúng cháu sợ nhất môn này. Bài thơ Đêm của Bác cháu hiểu Đất chính là thân thể Bác thao thức, trăn trở không ngủ được. Còn trời chính là trí tuệ, tinh thần của bác với những vì sao lung linh sáng trong đêm đất nước trước khi đổi mới. Như thế con người và vũ trụ thật tương đồng, cùng trăn trở, suy tư về một nỗi niềm "Đất nước" phải không Bác? Chúc Bác một tuần làm việc mới với những bài viết mới ạ.
Trả lờiXóaXin lỗi tác giả cũng như người đã đăng bài thơ này lên diễn đàn.
Trả lờiXóaRiêng tôi thấy bài thơ này trật tự và quy luật tự nhiên bị đảo lộn hết. Bằng chứng là bài thơ viết về bầu trời đêm: Trời về đêm, không trăng, có sao, gió mát. Đất như có hồn. Người cũng có hồn. Trời cũng có hồn. Tuy nhiên, theo quy luật, khi mưa đã rơi thì không thể có sao. Thế mà tác giả vẫn nhìn thấy sao lung linh. Chắc là sao giả?
Thế mới là thơ, bạn ạ. Trái tim anh chia 3 phần tươi đỏ. Thế hóa ra ông Tố Hữu sai à? Sao, trời, mưa đều trong đầu tác giả cả
XóaHallo, có phải là Thắng, trước ở ở Phòng Kế hoạch 318 không? Anh em cựu chiến binh Mía và 318 tìm ông mãi chưa thấy.
Trả lờiXóaNếu đúng thì liên lạc qua địa chỉ thaileviet@yahoo.com nhé.
Thái - DDR