5 tháng 5, 2013

Nguyễn Khoa Điềm: Phép sống của người già

Giới thiệu: Nguyễn Khoa Điềm là một tên tuổi lớn, nhà thơ với bài thơ "Đất nước" bất hủ, Nguyên Ủy viên Bộ Chính trị BCH Trung ương Đảng, Nguyên Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, một quan văn "gộc", nhưng để lại nhiều điều tiếng trong khóa chấp chính của ông với khá nhiều vụ cấm sách, ngăn cản dân chủ, đỉnh cao là vụ án Trần Độ. Tuy nhiên, khi trở về bàn văn, ghế thơ, thì ông lại là một nhà thơ đích thực. Xin giới thiệu hai bài thơ mới nhất của ông. Cũng xin lưu ý, sáng tác của ông giờ đây đều đăng trên blog "lề trái" nhé. Bài "Phép sống của người già" rất thú vị, còn bài "Đất nước những tháng năm thật buồn" xứng đáng làm cho Ban Tuyên giáo ngạc nhiên (NXH)

Phép sống của người già

Đưa nhiều không khí vào phổi
Hơn nói ra phều phào

Đạp xe lòng vòng một giờ
Hơn ba giờ ngồi mit-tinh

Đi một ngày đàng học một sàng khôn
Nhưng cái sàng phải nhỏ

 Thấy người lạ gọi vào điện thoại
Phải nói mình vắng mặt

Ít đọc báo
Chăm xem vườn

Thứ nhất sợ rắn
Thứ nhì sợ lão hàng xóm

Nghe lời tán tụng phải cúi mặt
Ngắm trái cây cố ngẩng đầu

Đi giữa đám đông phải như đi rừng
Đi một mình hát thầm trong miệng

Chỉ khóc khi một mình
Cười nhiều thiên hạ sợ

 Vỗ ngực bảy mươi tuổi
Sờ ớt mới lên năm.

Khi nằm xuống huyệt của mình
Cứ ngủ ngon như đi picnic
 4.5.2013

Đất nước những năm thật buồn

Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác

 Sao mình thức ?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành ?

 Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác ?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người

Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi ?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …
 22.4.2013

3 nhận xét:

  1. Nặc danh20:50 5/5/13

    Nếu hồi ông Điềm làm Trưởng ban Văn hóa Tư tưởng (lưu ý ông NXH là ông Điềm chưa bao giờ làm Trưởng ban Tuyên giáo) thì làm thơ như ông Điềm trên đây là bị liệt vào sổ đen, có thể có vấn đề rồi

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh21:33 5/5/13

    Nguyễn Khoa Điềm trong hai bài "Phép sống của người già" và "Đất nước những năm thật buồn" của năm 2013 chẳng có gì giống với Nguyễn Khoa Điềm trong "Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" và "Đất nước" (Mặt đường khát vọng) trong những năm đánh Mĩ. Không giống về tất cả: Thế giới quan, nhân sinh quan, giọng điệu, lời thơ, hình ảnh .... Những bài thơ năm xưa của NKĐ đã được đưa vào SGK cho HS học từ cấp 2 đến cấp 3. Vậy đâu là NKĐ đích thực? Bây giờ, nếu được mời đi nói chuyện cho HS (hậu thế) với tư cách là tác giả có tác phẩm dạy trong nhà trường, NKĐ sẽ hắng giọng để vào "gam" nào đây?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh11:44 6/5/13

      Vẫn là một nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm thôi. Khi tâm hồn nhà thơ lên tiếng thì ông ấy nghĩ về vận mệnh nhân dân, đất nước. Nhưng khi ông ấy làm quan, thì ông ấy lại hành xử đúng là ông quan, sẵn sàng làm mọi điều ông quan phải làm

      Xóa

Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.