10 tháng 5, 2013

Thiếu mẹ liệu ta có tồn tại trên đời?

Chúng ta ai cũng có một người mẹ. Mẹ sinh ra và nuôi dưỡng ta nên người, dõi theo từng bước đi của ta trên đường đời. Thế nhưng có mấy người trong chúng ta thấu hiểu hết cách ứng xử với mẹ đâu. Tôi có một anh bạn cũng làm thơ, đã viết vài ba bài thơ rất hay về mẹ. Thế nhưng anh ấy không thể bỏ chuyến công tác nước ngoài, khi được tin mẹ ốm và những ngày nghỉ rất hiếm khi anh ấy về thăm mẹ được vì "bận" đi chơi golf với bạn. Chỉ tới khi mẹ mất rồi, chúng ta mới thương nhớ, mới bày tỏ nỗi lòng thì phỏng có ích gì? 
Khi ta trưởng thành thì mẹ cũng đã già, trái tính trái nết, thậm chí còn lú lẫn nữa. Điều đó nhiều lúc làm cho ta bực mình và xa lánh mẹ. Những lúc như thế, nếu ta sáng suốt tự hỏi: "Thiếu mẹ liệu ta có tồn tại trên đời?", có thể bức xúc trong ta sẽ được giải tỏa và ta sẽ thấy mình thương quý mẹ hơn. Nhân ngày của Mẹ, tôi xin gửi tới các bạn bài thơ vừa viết xong để chúng ta cùng suy ngẫm và trao đổi nhé (NCT).

Điều bình thường dễ quên


Tôi hỏi con trai: 
"Không khí quý không?"
Câu trả lời: 
"Cần nhưng không quý"
Mỗi người một ngày 
thở vài chục ngàn lít khí
Thấm tháp gì!
Bầu khí quyển mênh mông.

Tôi hỏi con gái: 
"Nước có quý không?"
Lại vẫn câu trả lời: 
"Cần nhưng không quý"
Vài trăm lít mỗi ngày
với một người quá đủ
Đất nước mình nhiệt đới 
thiếu gì mưa.

Tôi tự hỏi  mình:
"Đã  yêu quý mẹ chưa?"
Bỗng giật mình
thấy hiện trong đầu 
câu trả lời tương tự!
Mẹ gần gũi quá, bao dung quá,
dễ khuất mờ 
sau trăm mối lo toan.

Điều bình thường
ai cũng biết
mà thật dễ quên
Con người có thể nào sống được
nếu trái đất này không có nước
hay quanh ta chỉ là cõi hư không!

Mẹ cho ta được sống giữa tình thương
trên đường đời
giăng đầy cạm bẫy.
Ta mê muội 
nên vẫn chưa nhận thấy
Thiếu mẹ 
liệu ta có tồn tại trên đời?
                                     (NCT - 10/5/2013) 

16 nhận xét:

  1. Một bài thơ đánh động tất cả những người đang còn có mẹ trên đời cần đối xử với mẹ thế nào cho phải đạo. Bài hát đính kèm rất hay làm tôi nhớ mẹ vô cùng. Cám ơn NCT (LPT)

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh10:17 10/5/13

    hoan hô cho bài thơ của Bác NCT, rất hay và ý nghĩa, những khổ thơ trước có nhắc tới hình ảnh của bầu không khi cũng như những hạt nước, tiếp tục xuất hiện hình ảnh của người mẹ, người đọc có cảm giác người mẹ cũng bao la bất tử như bầu khí quyển mênh mông và như những hạt nước chảy mãi vậy,và chúng luôn ở bên ta, bao bọc cho ta, nuôi dưỡng ta theo suốt cuộc đời.
    Mong Bác NCT sáng tác thêm nhiều bài hay về ý nghĩa về hình ảnh người mẹ nữa ạ :))
    Cháu: Thủy Bùi

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh10:27 10/5/13

    Có vẻ NCT đang áy này về cách cư xử của mình với mẹ thì phải. Dù sao anh cũng đã nhận ra lỗi của mình để kịp thời sửa chữa khi mẹ đang còn sống. Có biết bao người trong chúng ta có lỗi như NCT, ít quan tâm đến mẹ, thậm chí lỗi còn nặng hơn nữa mà vẫn "mông muội" không nhận thấy điều đó. Cảm ơn NCT đã nhắc nhở chúng ta nhân ngày của Mẹ. Chúng ta hãy làm gì để mẹ vui đi chứ!

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh10:56 10/5/13

    Ta mông muội nên vẫn chưa nhận thấy
    Thiếu mẹ
    liệu ta có tồn tại trên đời?
    Cám ơn NCT đã nhắc nhở.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhân ngày của Mẹ, tôi góp mấy câu vần gửi blogE để các bạn cùng trao đổi.
      ÁO MẸ MẦU NÂU: Mấy chiếc áo nâu Mẹ mặc,
      Vai sờn, lưng bạc trắng mầu.
      Dấu đi, con mua áo mới
      Mẹ buồn: " Áo cũ Mẹ đâu"!.
      Cả đời Mẹ chọn áo nâu
      Chỉ quen bồ kết gội đầu.
      Chẳng bao giờ ra tới phố
      Trừ khi gặp bệnh ốm đau.
      Các con Mẹ nay khôn lớn
      Nhà mình đã có cháu dâu.
      Chẳng ai dám thay ý Mẹ
      Quen rồi- Áo Mẹ mầu nâu.
      10.3.2013

      Xóa
    2. Nặc danh08:53 11/5/13

      Bài thơ này ngôn ngữ giản dị mà tình cảm quá. Đúng giọng thơ của anh VKH (có phải không ạ?). Anh nhớ gửi đăng báo Phụ nữ vào dịp 20-10 để nhiều người được đọc anh nhé. Qua thơ anh, em thấy mẹ anh thật hiền hậu.

      Xóa
    3. Cảm ơn bạn ND 08:53 đã phát hiện đúng, mình quên không ghi tên! Xin nói thêm, mấy lần về anh đều dấu hoặc bỏ áo cũ của Mẹ đi, có lần Mẹ còn mắng anh đấy. Mẹ bảo hãy còn tốt, mặc áo cũ càng mát , con lãng phí quá. Mẹ anh sang tuổi 80 nhưng vẫn quyết không thay đổi mầu áo.( VKH).

      Xóa
  5. Nặc danh21:55 10/5/13

    (Lời bình của N22)


    CÁI "GIẬT MÌNH" ĐÁNG QUÝ

    Đọc ĐIỀU BÌNH THƯỜNG DỄ QUÊN của NCT tôi rất ngạc nhiên. Ngạc nhiên bởi bài thơ đã thể hiện một NCT mới quá, dường như tôi rất ít gặp qua thơ anh. Nếu có thấy, cũng chỉ là đôi chỗ, chứ không phải là cả bài thơ như thế này.
    Đúng vậy, NCT trong thơ mà ta vẫn quen gặp, là một NCT của thơ tình. Khi thì hồn nhiên, dịu dàng dằm thắm. Lúc lại mạnh mẽ ào ạt sôi nổi. Còn trong bài thơ này, anh viết về MẸ, vốn là đề tài không quen thuộc trong thơ anh. Nhưng cái "mới" tôi muốn nói ở đây không phải là về đề tài. Mà là ở những suy tư, ở tính triết lý chất chứa trong mỗi câu chữ của toàn bài. Cái "mới", còn ở thể thơ tự do mà NCT rất ít khi dùng. Có lẽ NCT đã cảm nhận đúng khi anh sử dụng thể thơ tự do. Nó phù hợp và hẳn đã giúp anh dễ dàng hơn khi bộc lộ những suy tư , mặc dù, thơ tự do không phải là sở trường của anh.
    Tôi ấn tượng mạnh với bài thơ này của NCT là ở những suy tư được nói đến rất tự nhiên từ những lời kể chuyện. Bài thơ có 5 khổ, thì tới 3 khổ là những lời kể, để dẫn tới 2 khổ thơ cuối là những suy ngẫm sâu xa. Nhưng ngay trong những lời kể ở 3 khổ thơ đầu, câu chữ cũng đã chất chứa những suy tư.
    Thi sĩ "hỏi con trai", "hỏi con gái" về "không khí" và "nước", đều nhận được cùng một câu trả lời: Đó là những thứ "Cần nhưng không quí", bởi nó không hiếm, nó rất nhiều quanh ta. Và khi thi sĩ "tự hỏi mình" về MẸ, thì:
    "Bỗng giật mình
    thấy hiện trong đầu
    câu trả lời tương tự!
    Mẹ gần gũi quá, bao dung quá,
    dễ khuất mờ
    sau trăm mối lo toan".
    Cả bài thơ của NCT, sẽ không có điều gì đáng nói cho lắm, nếu không có cái "giật mình" này. Thực ra, trong thơ ca, cũng hơn một lần ta gặp cái "giật mình". Nguyễn Duy trong bài "Ánh trăng" cũng đã "giật mình" trước một "Ánh trăng im phăng phắc" như ánh mắt nghiêm khắc nhắc nhở thi sĩ về lẽ sống tình nghĩa thủy chung. Nhưng NCT thì "Giật mình" khi "tự hỏi" và tự "trả lời", sau những câu trả lời của con trai, con gái ...
    Như thế, cái "giật mình" trong bài thơ này thật tự nhiên và đáng quí biết bao. Nó không chỉ là sự tự thức tỉnh để nhắc nhở chính mình, rằng, mình đã từng có lúc thấy mẹ "Cần nhưng không quí". Có lúc mình đã thờ ơ, để dáng mẹ "khuất mờ sau trăm mối lo toan". Nó còn là lời thức tỉnh "con trai, con gái" về lẽ sống mà thi sĩ chợt vừa kịp nhận ra. Và nhắc nhở bao người con khác nữa ... Cái "giật mình" là lời tự vấn lương tâm. Cái "giật mình" nối liền bao thế hệ: Mình và MẸ, mình và "con gái, con trai".
    Khổ thơ thứ tư là một triết lí sống được khái quát từ những gì đã kể: Giống như nước và không khí rất nhiều ở quanh ta, MẸ cũng rất thân thuộc bên ta hàng ngày. Tất cả đều cần và đều quí cho sự sống của mỗi chúng ta. Ta phải trân trọng từng chút, từng chút, hàng ngày.
    Khổ thơ cuối cũng là một lời tự trách:
    "Ta mông muội nên vẫn chưa nhận thấy
    Thiếu mẹ
    liệu ta có tồn tại trên đời?"
    Tự trách được như thế, là bắt đầu từ cái GIẬT MÌNH đáng trân trọng kia. Tự trách được như thế, là "ta" đã biết trân trọng những ĐIỀU BÌNH THƯỜNG nhất quanh ta. Tự trách được như thế, là "ta" đã bày tỏ lòng biết ơn MẸ vô ngần.
    Nhưng, tôi sẽ tâm đắc với tất cả những suy ngẫm của nhà thơ về những ĐIỀU BÌNH THƯỜNG mà anh nói đến trong bài thơ này hơn, nếu như, từ cái "giật mình", mà anh ngẫm: MẸ, với ta, cần và quí hơn cả nước, hơn cả không khí. Bởi, không khí và nước, cho ta sự TỒN TẠI. Nhưng MẸ, MẸ cho ta sự SỐNG. Mà "sống", thì hơn "tồn tại" hẳn về mặt tâm hồn.
    (N22)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi thì nghĩ hơi khác, NCT hỏi con rồi tự hỏi mình về những câu hỏi khác nhau. Hình như có sự so sánh gì đó (nước, không khí và mẹ), có sự khập khiễng chăng ?

      Xóa
  6. Cám ơn N22 rất nhiều. Tôi đã chỉnh lại khổ thơ cuối theo gợi ý của bạn, như thế bài thơ sẽ thể hiện rõ hơn ý tưởng của tác giả. (NCT)

    Trả lờiXóa
  7. Nặc danh11:36 11/5/13

    Bác NCT ơi, cháu đọc bài thơ này của bác qua đường dẫn trên facebook mà thấy cảm động quá. Có phải bác muốn nói tình mẹ mênh mông như bầu khí quyển, vô tận như nước vùng nhiệt đới nên chúng ta cứ vô tâm dùng mà không biết chắt chiu, yêu quý? Cháu rất tâm đắc với khổ thơ cuối. Nước và không khí là hai thứ không thể thiếu cho sự sống, nhưng Mẹ mới cho ta được sống trong tình yêu thương mà chỉ con người mới có, cho dù trên đường đời giăng đầy cạm bẫy ta vẫn được mẹ bao bọc chở che. Thế nhưng ta lại quá quan tâm đến tiền tài, danh vọng... mà nhiều lúc quên mất mình đang có Mẹ, ứng xử chưa phải với Mẹ. Câu cuối bài thơ là câu hỏi mà như lời khẳng định: không có mẹ thì làm gì có ta trên cõi đời này để mà ước mơ, mà tham vọng đánh động tâm tư tình cảm của tất cả mọi người con. Cháu cảm ơn bác rất nhiều và chúc bác có nhiều bài thơ hay cho đời.

    Trả lờiXóa
  8. Nặc danh20:53 11/5/13

    Chúc mừng sinh nhật anh Nguyễn Xuân Hưng! Chúc anh bước sang tuổi 55 vui vẻ, hạnh phúc và yêu đời. Cho em gửi lời chúc qua blog e nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao ND 20:53 chúc mừng sinh nhật anh NXH sớm thế? lại chúc vào ngày của Mẹ và ghi lời chúc sinh nhật vào bài thơ về Mẹ nữa.

      Xóa
  9. Nặc danh22:16 11/5/13

    E gửi lời chúc vào phần nx bài trên cùng vì biết nó sẽ hiện lên trên cùng của phần nx thôi mà chứ ko có ý là nx vào bài thơ của mẹ. Hôm nay sn a NXH dù biết là a ấy đã có nhiều niềm vui nhưng thêm lời chúc của e trên blog e này để đêm a ấy ngủ ngon hơn nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhận được lời chúc của em có khi anh NXH lại mất ngủ đấy. Anh ấy hay mơ Tuyết rơi giữa mùa hè lắm (NCT)

      Xóa
  10. Nặc danh07:30 12/5/13

    Sáng nay nằm trên giường vào internet, đọc ĐIỀU BÌNH THƯỜNG DỄ QUÊN của NCT thấy thấm thía quá, nhất là sau khi nghe bản nhạc thấy nhớ mẹ vô cùng, phải gọi điện ngay hỏi thăm mẹ.Cám ơn anh NCT đã nhắc nhở mọi người.

    Trả lờiXóa

Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.