18 tháng 11, 2013

Tạ ơn Thầy, nhớ ơn Cô

Sáng nay ngồi Hội đồng chấm luận văn thạc sĩ ở Trường Đại học Kinh tế quốc dân, được mấy em học viên cao học tặng hoa lại nhớ đến các thầy cô ngày xưa đã dạy dỗ mình. Dịp 20 tháng 11 năm ngoái mình đã viết bài đăng BlogE, bày tỏ niềm cảm ơn sâu sắc của các cựu học sinh lớp E chuyên toán HH 72-75 đối với các thầy cô, đặc biệt là Thầy chủ nhiệm và Cô giáo dạy văn 40 năm trước. Giờ đây, muốn viết một bài khác mà không thể viết khác được, giống như bài thơ TÌNH BẠN mình viết cách đây đã 30 năm (mời xem TẠI ĐÂY), muốn viết thêm cũng không thể viết thêm được. Thế là đành lấy bài cũ ra đăng lại vậy. Giống như ôn bài ngày xưa thôi. Các bạn cùng đọc và tri ân các thầy cô giáo cũ của mình nhé (NCT)

CẢM ƠN THẦY, CẢM ƠN CÔ 

Mỗi khi lật những tờ lịch gần đến ngày 20 tháng 11, có người nào đã trải qua thời cắp sách đến trường không bồi hồi  xao xuyến nhớ về thầy cô giáo cũ của mình?

Đối với cựu học sinh lớp chuyên toán cấp 3 tỉnh Hải Hưng khóa 1972-1975, bên cạnh các thầy cô giáo khác, Thầy Đặng Đình Toán và Cô Hoàng Thị Tâm đã để lại ấn tượng hết sức sâu sắc. Trong buổi ban mai của cuộc đời chúng em, Thầy và Cô không chỉ là người mang đến tri thức mà còn là người ươm mầm nhân cách, để hôm nay chúng em hiểu thế nào là sự cao quý của tình bạn trong sáng, tình đồng loại, sự bao dung và lòng nhân ái; để chúng em biết sống tình nghĩa, biết chia sẻ yêu thương với mọi người.

Làm sao chúng em có thể quên những ngày đầu xa nhà, xa bố mẹ, bỡ ngỡ đến tập trung tại nơi sơ tán, Thầy Cô như người anh, người chị lớn, lo cho chúng em từng bữa ăn, từng chỗ nằm, hướng dẫn cho chúng em biết cách sống tập thể, biết thương yêu đùm bọc lẫn nhau.

Chúng em vẫn nhớ như in dáng Thầy thanh mảnh với phong cách giảng bài dí dỏm mà thật sắc sảo, thông minh. Qua lời Thầy, dưới bàn tay Thầy mỗi hình vẽ như cũng có tâm hồn và mỗi con số dường như biết nói. Chúng em đã nhận ra được biết bao điều từ lời giảng nhỏ nhẹ của Thầy về  phương pháp học toán, về cách giải toán nhanh và sáng tạo. Không chỉ có thế, Thầy  còn đậm nét trong chúng em khi dẫn đầu đội bóng đá lớp 8e thi đấu với đội bóng lớp 9 chuyên toán, hay khi hướng dẫn chúng em vớt bèo, dọn ao thả cá. Trong các hoạt động tập thể, Thầy đã rèn cho chúng em tính linh hoạt, khéo léo và tinh thần đồng đội. Suốt 40 năm qua, chúng em đã mang cái nhanh nhẹn và sáng tạo ấy; sự linh hoạt, khéo léo và tinh thần đồng đội ấy vào trong công việc và trong cả cuộc sống đời thường.

Vẫn còn sống động trong ký ức chúng em hình ảnh Cô giáo xinh đẹp, trẻ trung vừa rời giảng đường Đại học là đến cùng ở, cùng chia sẻ buồn vui, lo lắng với chúng em, nơi xóm nhỏ Bảo Châu lầy lội ngoài đê Sông Hồng ngày ấy. Lời giảng của cô không mộng mơ, bay bổng, nhưng văn của cô đầy ắp tình người, tình đời. Từ những bài văn cô giảng, chúng em biết đau cùng “Những người khốn khổ”, biết ngân lên những lời ca khi cuộc đời tràn ngập niềm vui, biết tìm ra ý chí và nghị lực để vượt qua mọi gian khổ, khó khăn. Cô đã đem đến cho chúng em niềm tin vào cuộc sống và tình yêu đất nước, quê hương, xứ sở của mình.

Thầy Cô đã ươm mầm nhân cách cho chúng em từ những điều giản dị nhất, chân thành nhất. Những điều Thầy Cô dạy dỗ đã trở thành thứ không thể thiếu trong hành trang vào đời của chúng em và còn theo chúng em đến suốt cuộc đời. Nhìn đây đó xung quanh, gặp bao con mắt thờ ơ trước khó khăn của đất nước, thấy bao trái tim vô cảm trước nỗi đau của đồng loại, chúng em càng cảm nhận rõ hơn giá trị nhân cách mà Thầy Cô đã ươm mầm cho chúng em từ lúc 14 -15 tuổi ấy.

Khi gặp lại chúng em, Thầy vẫn nói: giá mà ngày xưa Thầy định hướng cho chúng em vào học ngành ngoại thương, tài chính, ngân hàng thì bây giờ lớp đã có nhiều “đại gia”. Vâng, chúng em đã theo học những ngành kỹ thuật để có thể ứng dụng được nhiều hơn khả năng về toán học Thầy truyền dạy. Dù không trở thành “đại gia về kinh tế”, nhiều người trong chúng em đã trở thành “đại gia về trí tuệ” và tất cả chúng em giờ đây đều là những “đại gia về tình bạn”. Chúng em vẫn luôn tin rằng, ngày ấy thầy đã định hướng đúng nghề nghiệp cho chúng em.


Ở lứa tuổi U60, mái đầu đã bạc, đã có học thức và địa vị trong xã hội, sao trước Thầy Cô, chúng em vẫn thấy mình nhỏ bé, vẫn muốn được ngồi bên nhau như 40 năm về trước để nghe lại bài giảng của Thầy Cô.
Nhân dịp ngày Nhà giáo Việt Nam, từ sâu thẳm trái tim mình, chúng em xin bày tỏ sự biết ơn sâu sắc tới Thầy Cô và chúng em muốn đồng thanh hô to CẢM ƠN THẦY, CẢM ƠN CÔ như những ngày còn đi học ở Trường cấp 3 thị xã Hưng Yên.
 (TM.Ban Liên lạc lớp chuyên toán cấp 3 Hải Hưng khóa 1972-1975, NCT chấp bút)

2 nhận xét:

  1. Nặc danh21:49 18/11/13

    Lời giảng của cô không mộng mơ, bay bổng, nhưng văn của cô đầy ắp tình người, tình đời. Từ những bài văn cô giảng, chúng em biết đau cùng “Những người khốn khổ”, biết ngân lên những lời ca khi cuộc đời tràn ngập niềm vui, biết tìm ra ý chí và nghị lực để vượt qua mọi gian khổ, khó khăn. Cô đã đem đến cho chúng em niềm tin vào cuộc sống và tình yêu đất nước, quê hương, xứ sở của mình. Em thích những cô giáo dạy văn như thế. Và luôn mong sẽ có nhiều cô giáo dạy văn như anh đã nói ở trên. Nhân ngày 20 - 11 em xin chúc tất cả các thầy giáo,cô giáo mạnh khỏe, vui vẻ và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  2. Nặc danh07:45 19/11/13

    Hẳn những ai từng đứng trên bục giảng, đều mong muốn mình có những học trò như các anh Chuyên Toán lớp E.
    Những giáo viên thế hệ sau của thầy Toán, cô Tâm như chúng em, rất xúc động khi đọc bài viết này. Thì hẳn là thầy cô sẽ cảm động nhiều lắm đấy.
    (Hải Yến)

    Trả lờiXóa

Bạn có thể nhận xét không cần là thành viên, và nên góp ý lành mạnh, trung thực. Chọn nhập vai trong danh sách phía dưới khung nhận xét.